“Thật sự giống y hệt à? Không sai chữ nào sao?”
Hà Hiểu Hiểu cắn ống hút trà sữa, nở nụ cười rạng rỡ rồi nói: “Lẽ nào anh em sinh đôi đều như vậy cả sao?”
Tô Cẩm Tinh lắc đầu, nói: “Tớ cũng không biết nữa.”
“Có điều Cẩm Tinh à, trước đây mình từng xem tin tức, hình như là một cặp chị em sinh đôi, điểm số thi đại học cũng giống hệt nhau, còn học cùng một ngành trong cùng một trường nữa, có lẽ giữa anh chị em sinh đôi với nhau thật sự có sự kết nối về tâm hồn.”
Cô cũng có chút ấn tượng với tin tức đó, hình như trước đó đã từng xem.
Hà Hiểu Hiểu nói: “Trời, nếu như vậy thì chẳng phải rất không công bằng sao? Chỉ cần một người chăm lo học hành, đến lúc thi thì dùng sóng điện não nói cho chị em hay anh em song sinh của mình biết đáp án thì người kia có thể nằm ngửa mà ăn rồi.”
Tô Cẩm Tinh mỉm cười và nói: “Chắc cũng không thần kì vậy đâu. Tớ đoán chắc là cách suy nghĩ khá giống nhau nên cách giải đề cũng sẽ giống nhau, cuối cùng điểm số cũng sẽ giống nhau thôi.”
Hà Hiểu Hiểu ngước mặt, nhai mấy hạt trân châu hút lên từ trong ly trà sữa, má rung lên rung xuống rồi nói: “Cẩm Tinh, trước đây tớ từng bỏ thời gian tra cứu, anh em sinh đôi ấy mà, về mặt lý thuyết thì vì là hai bào thai được phân tách ra từ một tế bào nên DNA nên họ sẽ giống hệt nhau. Tớ chỉ đang suy nghĩ một vấn đề, nếu như chú út
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941206/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.