Bây giờ toàn bộ cục diện đều nằm trong tay Tô Cẩm Tinh, do Tô Cẩm Tinh kiểm soát, Lưu Phấn cũng không dám nói gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ra ngoài.
Ông ta thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Lục Đình chịu ra tay, ông ta sẽ không phải ngồi tù.
“Tổng giám đốc Lưu.” Tổng giám đốc Quách gọi.
“Hả? Ông Quách, ông nói đi.”
“Người đại diện pháp lý của công ty các ông là ông, đúng không?”
Nói rồi, anh ta ra hiệu cho luật sư đằng sau mình, hình như bọn họ đã bắt đầu ghi chép lại những thông tin hữu dụng cho việc khởi kiện sau này.
Lưu Phấn sửng sốt, vội vàng xua tay: “Không phải tôi đâu.”
Tổng giám đốc Quách không tin, hỏi lại: “Không phải ông ư?”
“Trước đây là thế, nhưng… tôi cũng chỉ tạm thời giải quyết việc công ty thay chị gái tôi thôi, đợi đến khi sức khỏe chị ấy ổn hơn, tôi sẽ thay đổi người đại diện pháp lý. Dù sao công ty cũng do một tay anh rể tôi gây dựng nên, làm sao tôi có thể tu hú chiếm tổ chim khách chứ? Đó là chị gái ruột của tôi mà!”
Tổng giám đốc Quách bật cười ha hả: “Tổng giám đốc Lưu đúng là… rất lợi hại.”
Tổng giám đốc Lưu không hề nghe hiểu ý tứ trong lời nói của anh ta, vẫn cười hà hà đáp: “Đâu có đâu…”
Trong phòng trà nước của công ty.
Tô Cẩm Tinh kéo Lục Đình vào, đóng cửa lại.
Lục Đình nở nụ cười đầy ẩn ý, khoanh tay đứng dựa vào máy pha cà phê, bày ra dáng vẻ bình thản thong dong, nói: “Chậc, Tô Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941182/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.