“Xin lỗi tổng giám đốc Quách, tôi vẫn chưa hiểu rõ ý anh lắm. Anh nói, nếu tôi và Tiêu Cận Ngôn không liên lạc với nhau nữa cũng sẽ có lợi đối với dự án mà chúng ta đang bàn sao?”
Tổng giám đốc Quách cười đầy ẩn ý, nói: “Cô Tô, ý của tôi là, thực ra cô làm một nhà thiết kế là một điều rất tốt, không phải cô đang yên ổn làm việc ở tập đoàn trang sức Duy Nhất sao? Hơn nữa, hình như ông chủ Lục Đình của cô cũng có ý với cô, nếu cô an phận làm mợ trẻ ở nhà họ Lục thì cuộc sống của cô sẽ tốt hơn là tự mình kiếm tiền như này.”
Tô Cẩm Tinh càng nghe, nụ cười trên khuôn mặt cô càng nhạt dần, sau đó hoàn toàn biến mất.
Cô nói một cách mạnh mẽ: “Tổng giám đốc Quách, tôi nghĩ các cuộc đàm phán nên được tiến hành trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau.”
“Đúng vậy, tôi cũng rất tôn trọng cô, tôi chỉ góp ý với cô như vậy, giúp cô chọn một con đường dễ dàng thôi. Cô Tô à, có thể cô nghe không hiểu những lời tôi nói hôm nay, nhưng thực ra cô mãi mãi không hiểu mới là chuyện tốt.”
Tô Cẩm Tinh cau chặt mày lại, nói: “Mạo muội hỏi anh một câu, ông chủ của anh là…?”
Tổng giám đốc Quách bật cười, nói: “Ông chủ của tôi không tiện lộ diện, nhưng tôi có thể nói cho cô biết, ông ấy họ Hình.”
“Họ Hình ư?”
Họ này hơi hiếm, cô không nhớ là mình đã gặp họ này bao giờ chưa.
“Được rồi, chúng ta nói chuyện chính đi.”
Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941181/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.