Lục Đình rút cánh tay trong tay của cô, khoanh tay rồi nheo mắt nhìn với vẻ trịch thượng: “Cô đã nhắc đến tôi trước mặt mẹ cô sao?”
Tô Cẩm Tinh bối rối: “Anh nói gì vậy? Không có, tôi chưa bao giờ nhắc đến anh với mẹ tôi, thậm chí mẹ tôi còn không biết tôi đã từng làm việc ở tập đoàn trang sức Duy Nhất.”
“Nói dối.” Khóe môi Lục Đình cong lên: “Vừa rồi chính miệng mẹ cô đã nói rằng cô đã nhắc đến tôi.”
“Mặc kệ anh có tin hay không, tôi thật sự không có.”
“Không sao, cô không muốn thừa nhận cũng được.” Lục Đình ghé sát vào cô: “Tô Cẩm Tinh, tôi đã nghĩ rồi. Ngoại trừ việc tính khí của cô không tốt lắm, cứng đầu, bướng bỉnh, ngoan cố, không nghe lời, còn suy nghĩ lung tung thì cô thật sự là một đối tượng rất tốt để kết hôn.”
Tô Cẩm Tinh bật cười: “Ngoại trừ của anh khá nhiều đó.”
“Nhiều cũng kệ, tôi có thể chấp nhận là được rồi. Tôi không ngại nói cho cô biết một sự thật, tôi không hề thích mấy đối tượng xem mắt mà mẹ tôi giới thiệu chút nào. Hễ tưởng tượng đến việc phải chung sống với họ cả đời thì tôi hận không thể lập tức xuất gia làm hòa thượng, thế nhưng nếu tưởng tượng đối tượng là cô thì… tôi cảm thấy không muốn xuất gia nữa.”
Tô Cẩm Tinh nghe xong, nhanh chóng lùi lại một bước để giữ khoảng cách với anh ta: “Tổng giám đốc Lục, tôi nói rồi, tôi đã có…”
“Tiên sinh, phải không?” Lục Đình khoanh tay, vẻ mặt khinh thường: “Từ khi cô nói như vậy, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941172/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.