Tinh tinh tinh…
Điện thoại reo lên.
Cuối cùng anh vẫn không thể đợi được câu trả lời của cô.
Mà thôi, chỉ cần giải quyết chuyện này thật nhanh, đợi đến khi ra nước ngoài thì tất cả ở đây sẽ phủ đầy bụi, lúc đó có thể yên tâm cầm tay cô cả đời rồi.
“Alo?”
“Ông chủ! Đã tìm thấy chiếc xe trong tai nạn sáu năm trước rồi!”
Tiêu Cận Ngôn sửng sốt: “Tôi biết rồi, tôi sẽ gọi lại cho anh sau.”
Cúp máy.
“Là công việc sao?”
“… Ừ.” Tiêu Cận Ngôn nói: “Đi thôi, anh đưa em về nhà trước, sau đó anh đi xử lý một số chuyện.”
Tô Cẩm Tinh ngoan ngoãn gật đầu, nhưng vẫn có hơi tiếc nuối vì tối nay tiên sinh lại không thể ở nhà ăn cơm.
Nhìn cô đi vào nhà, dặn cô đi ngủ trước không cần chờ mình xong, Tiêu Cận Ngôn nhanh chóng xuống tầng lái xe đi. Kiệt Sâm đã gửi định vị cho anh, anh chạy nhanh như chớp đến một nhà máy xử lý xe hỏng ở vùng ngoại ô vắng vẻ.
Kiệt Sâm đã đợi được một lúc: “Ông chủ.”
“Ừm, đã tìm thấy hai chiếc đó chưa?”
“Đã tìm thấy rồi, đang ở bên đó, để tôi đưa sếp đi.”
Nhà máy xử lý xe hỏng này rõ ràng lâu rồi không có ai dọn dẹp, toàn bộ khu nhà máy mọc đầy cỏ dại, xe hỏng xếp lộn xộn chồng chất khắp nơi, có một số cái còn mọc đầy rêu.
Kiệt Sâm đưa anh đi qua bảy tám ngã rẽ, cuối cùng cũng thấy hai chiếc Land Rover đã bị biến dạng ở một góc vô cùng bí mật.
“Tôi đã thông báo cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941173/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.