Một khắc này, Tô Cẩm Tinh cũng không biết phải nói gì.
Nếu để nói điều tra về lịch sử cuộc đời đen tối của Dương Tuyết Duyệt thì cũng không phải chuyện khó, nhưng để nói gom lại bằng sạch tất cả những nhân vật nổi tiếng tầm cỡ mà cô ta từng tiếp xúc rồi tung ra ngoài ánh sáng trong một lần gọn lẹ, mà không ai có thể phản biện lại được thì chứng tỏ tiên sinh đã chuẩn bị tốt mọi thứ từ sớm rồi.
Chỉ là đợi một câu nói của cô mà thôi.
Ở đầu dây bên kia, nét mặt Hà Hiểu Hiểu lộ rõ vẻ hưng phấn, hớn hở nói chuyện: “Thật đúng là sảng khoái hết mức nha! Thật không ngờ hành động nhốt bọn họ trong phòng thử đồ hôm đó của tớ lại dẫn tới một tin tức bùng nổ đến thế này, nghĩ lại thì tớ cảm thấy bản thân cũng có điểm lợi hại đó chứ!”
Tô Cẩm Tinh nghe vậy cũng nhẹ nhàng phụ họa theo: “Ầy, Hiểu Hiểu, cậu đúng là rất rất lợi hại đó nha, nếu hôm đó mà không có cậu thì có lẽ tớ chỉ biết quay đầu rồi lén lút bỏ đi mà thôi.”
“Vậy mới bảo, cậu sống lương thiện, tốt bụng quá mức rồi đó, chính vì vậy nên mới bị tên đàn ông đểu họ Tiêu kia và Dương Tuyết Duyệt bắt nạt! Người xưa có câu nói rất đúng, người thiện dễ bị người khinh, cậu nên học theo tớ, không nên ôm nỗi hận thù trong lòng, sống như vậy chỉ khiến bản thân càng thêm đau khổ dằn vặt, bình thường nếu có thù oán thì hãy đáp trả ngay tại trận."
Tô Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941143/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.