Tô Cẩm Tinh liếm liếm môi, lên tiếng giải thích: “Ông nội Tiêu, cháu và Tiêu Cận Ngôn… sắp ly hôn rồi.”
“Ai phê chuẩn?” Ông nội Tiêu tức khắc nhíu mày, nói: “Ông không đồng ý! Thằng nhóc thối này muốn ly hôn hả? Vậy thì hãy bước qua xác ông trước đã!”
Lưu Phấn nghe xong câu này thì có hơi khó chịu, ông ta lên tiếng: “Ông cụ Tiêu, mới vừa nãy ông còn nói cháu ông giờ đã trưởng thành, có thể tự do quyết định hôn nhân rồi còn gì, sao giờ lại muốn ngăn cản không cho cậu ta ly hôn? Chẳng lẽ ông đang tự đặt ra tiêu chuẩn kép đấy à?”
Ông nội Tiêu nghe xong khẽ cười: “Anh Lưu này, tôi quản giáo cháu trai tôi thế nào thì kệ tôi, tôi đâu mượn anh lên tiếng chỉ dạy đâu?”
“Ông…"
“Tôi có tiêu chuẩn kép thì làm sao? Một tên họ Lưu như anh quản được chắc?"
“Ông cụ, ông…"
“Tôi làm sao? Tôi nói có gì không đúng sao? Anh Tôn, tôi để chừa cho anh chút sĩ diện cuối cùng là vì tôi tôn trọng cháu dâu ngoan của tôi, chứ không phải vì một kẻ tên Lưu Phấn như anh đâu, biết chưa hả?"
Mặt Lưu Phấn biến sắc liên hồi, ban đầu là đen, cuối cùng là trắng bệch, hôm nay ông ta kêu ông cụ tới đây chủ đích là muốn buộc Tiêu Cận Ngôn ly hôn với Tô Cẩm Tinh, nhưng cuối cùng thì sao chứ? Tại sao mọi chuyện lại tiến triển theo hướng này?
Lưu Phấn cố gắng đè nén lửa giận đang sục sôi trong lòng, thấp giọng nói: “Nếu ông cụ Tiêu đây đã nói, ông quản giáo cháu trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941142/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.