Trong bóng tối Tô Cẩm Tinh cái gì cũng không nhìn được, người đàn ông này lại cực kỳ thành thạo.
Anh nhuần nhuyễn đi vào bếp múc hai bát canh gà, sau đó ngồi đối diện với cô.
Hương thơm canh gà lan tỏa trong không khí.
Đây là lần đầu cô ăn cơm trong bóng tối đấy.
“Hương vị không tệ.” Người đàn ông nhẹ nhàng uống một ngụm: “Rất có hương vị của mẹ.”
Tô Cẩm Tinh ngượng ngùng cười: “Lúc trước tôi có học nấu ăn với một thím, mặc dù thím ấy là người làm vườn nhưng tay nghề không thua kém đầu bếp chuyên nghiệp là bao, làm mì hoành thánh cực ngon. Chỉ tiếc tôi không học được hết tay nghề của thím ấy, chỉ riêng nồi canh gà hầm này cũng đã chênh lệch xa với thím ấy.”
Giọng người đàn ông nhẹ nhàng: “Bây giờ cũng tốt lắm rồi, tôi rất thích.”
“Cảm ơn tiên sinh.”
“Em biết em đã nói bao nhiêu lời cảm ơn với tôi rồi không?”
Tô Cẩm Tinh ngây người.
Câu nói này có chút quen thuộc.
Giống hệt với câu nói Diệp tổng đã nói với cô.
“Tiên sinh… Anh…” Chẳng lẽ anh ấy là Diệp Lăng Phong.
Tô Cẩm Tinh cẩn thận nhớ lại, người đàn ông này rất thần bí, từ trước đến nay đều chưa cho cô thấy mặt của anh, nhưng anh biết rõ mọi thứ của cô, mọi thứ đều tính toán cực chính xác.
Dáng người và hình thể cũng không khác với Diệp tổng là bao.
Chỉ là… giọng nói có chút không giống.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, nói về chuyện của em đi.” Người đàn ông dời chủ đề: “Hôm nay vẫn chưa hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941062/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.