Chồng?
Tô Cẩm Tinh không khỏi bật cười.
Từ khi cô gả cho Tô Cận Ngôn đến giờ đã được sáu năm, trong khoảng thời gian đó có lúc nào anh ta đóng tròn trách nhiệm của một người chồng chưa?
Sinh con mình cô đi, cô ở cữ cũng một mình, một căn nhà to như vậy cũng một mình cô ở.
Một người chồng có cũng được mà không có cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô sao?
“Chủ tịch Tiêu.” Cô dứt khoát đổi xưng hô: “Chúng ta chuẩn bị ly hôn rồi, anh cũng sẽ không còn là chồng của tôi nữa, sau này chúng ta đường ai nấy đi nhà ai người đó về, muốn cưới gả như thế nào cũng không liên quan đến nhau nữa.”
Tiêu Cận Phong nắm chặt tay lái trong tay: “… Nếu như tôi nói tôi không muốn ly hôn nữa thì sao?”
Tô Cẩm Phi kinh sợ: “Anh điên rồi à?”
“Tôi đã sớm điên rồi, từ khi xảy ra sự cố tai nạn xe cộ kia tôi đã sớm điên rồi.”
“Chủ tịch Tiêu, anh có biết anh nói câu này sẽ khiến tôi hiểu nhầm rằng anh vẫn còn tình cảm với tôi, anh không nỡ xa tôi không?”
Ánh mắt Tiêu Cận Ngôn sáng lên, nhanh chóng phủ nhận: “Đừng dát vàng lên mặt mình, tôi chỉ không muốn kẻ thù gϊếŧ bố mình sống tốt thôi. Cô muốn ly hôn với tôi để lao vào vòng tay của người đàn ông khác sao? Tô Cẩm Tinh, cô đừng có mơ.”
Tô Cẩm Tinh tức giận cười: “Vậy anh muốn làm gì? Cả đời không ly hôn sao? Tôi không quan tâm đến chuyện này, nhưng chỉ sợ cô người yêu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941061/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.