Chương trước
Chương sau
“Sư tỷ, ngươi nói xem Lạc Yên sư muội sẽ ở trong Phách Lực Đàm trụ được bao lâu?”
Phía trước một tòa Đàm với từng dòng Vương Lực cuồn cuộn khiến không gian phải rạn nứt, một đám nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo líu ríu nghị luận.
Phách Lực Đàm, một nơi rèn Thể nổi danh tại Bồng Lai Tiên Đảo, được cô động từ Địa Vương Lực của Nhị Đảo Chủ Đình Manh Manh.
Địa Vương Lực tích tụ qua vô số ngày tháng, trở nên cuồng bạo mạnh mẽ vô cùng, không phải Thể Tu một khi tiến vào sẽ bạo thể mà chết.
Đương nhiên dù ngươi có là một Thể Tu, cũng có khả năng không gánh nổi áp lực bên trong Phách Lực Đàm, nếu quá tham lam chỗ tốt mà Phách Lực Đàm mang lại, thân thể chưa chắc chịu đựng nổi, chết oan uổng cũng chẳng thể trách người khác.
Ngâm mình trong Phách Lực Đàm càng lâu, thân thể sẽ được rèn luyện càng tối ưu, tiến bộ cũng ngày càng lớn, nhưng đủ khả năng để trụ trước Địa Vương Lực khủng bố hay không lại là chuyện hoàn toàn khác.
Chính vì thế mà mỗi khi có người tiến vào Phách Lực Đàm, thường tụ tập một đám đệ tử tò mò vây xem, muốn xem thử thời gian mà kẻ kia có thể trụ được.
“Người có thành tích tốt nhất từ trước đến nay chính là Tố Tố sư tỷ, lấy tu vi Ngọc Thể ngâm mình trong Phách Lực Đàm trọn vẹn bảy ngày!” Một nữ đệ tử có chút hâm mộ nói.
Lấy tu vi Ngọc Thể ngâm mình trong Địa Vương Lực xuyên suốt bảy ngày, thiên phú của Kiều Tố Tố cực kỳ khủng bố.
Mặc dù hiện tại Kiều Tố Tố đã là Thể Vương, nhưng lợi ít mà Phách Lực Đàm năm xưa mang lại không thể bàn cãi, chính Kiều Tố Tố cũng thừa nhận nhờ có Phách Lực Đàm mới có nàng của ngày hôm nay.
“Đúng rồi, nghe nói trong lần đó Tố Tố sư tỷ có tiến bộ cực lớn, từ Ngọc Thể Sơ Kỳ một đường đột phá Ngọc Thể Hậu Kỳ mới dừng lại!”
“Kế Tố Tố sư tỷ chính là Tu Hoa sư tỷ, thành công trụ được năm ngày, cũng từ Ngọc Thể Sơ Kỳ đột phá Ngọc Thể Trung Kỳ!”
“Những đệ tử tiến vào Phách Lực Đàm chủ yếu là Ất Thể trở lên, Lạc Yên sư muội mới chỉ là Cực Thể, chỉ sợ trụ được nửa ngày là đáng gờm!”
“Haizz, ta chỉ sợ muội ấy ngay cả vào trong một chút cũng chịu không nổi a, một Cực Thể ngâm mình trong Địa Vương Lực, nghe qua đã cảm thấy hoang đường!”
Đám nữ đệ tử nghị luận ầm ĩ, nhìn bóng lưng thiếu nữ uyển chuyển của Lạc Yên đang đứng kế Phách Lực Đàm, ánh mắt mang theo tò mò.
“Để Lạc Yên vào Phách Lực Đàm khi chỉ là Cực Thể liệu có quá sớm hay không?” Cách Phách Lực Đàm không xa, trong một tòa đình viện ưu nhã, Mộ Sắc Vy có chút lo lắng nói.
Nàng mặc dù không phải Thể Tu, nhưng đối với Địa Vương Lực mạnh mẽ thế nào hiểu rõ cực kỳ, ngay cả nàng nếu không vận chuyển Vương Lực chống lại cũng chẳng dám bước đến gần Phách Lực Đàm đấy.
“Yên trí đi, Lạc Yên sư muội có nhiều loại Dị thuộc tính hộ thân, ở trong Phách Lực Đàm một khoảng thời gian không phải là không thể!” Kiều Tố Tố nhàn nhạt nói ra.
Nàng là người từng ở Phách Lực Đàm lâu nhất, hiểu rõ độ mạnh yếu của nó, vì thế không quá lo ngại về an nguy của Lạc Yên.
“Các vị Đảo Chủ không ngăn cản nói rõ chính là ngầm chấp nhận Lạc Yên vào Phách Lực Đàm, chắc sẽ không có chuyện gì đâu!” Đạm Đài Uyển cắn nhẹ cánh môi nói ra.
“Là Tu Hoa dụ dỗ Lạc Yên điều kiện vào Đàm, nếu có xảy ra bề gì do Tu Hoa chịu trách nhiệm!” Hoàng Y Thiền nhìn sang Vân Tu Hoa che miệng cười nói, trong mắt có một tia trêu chọc.
“Cái này…”
Vân Tu Hoa lập tức sững sờ, lúc đó nàng cũng chỉ vì quá mức hiếu kỳ sâu cạn của Lạc Yên nên bất chấp đưa ra điều kiện dụ dỗ để Lạc Yên chấp nhận luận bàn, nào đâu suy nghĩ nhiều như vậy?
Lúc này nghe mấy nữ nghị luận, trong lòng lập tức cảm giác bất an…
Nếu chẳng may Lạc Yên sư muội gặp chuyện trong Phách Lực Đàm thì làm sao bây giờ? Chẳng phải mình gián tiếp hại chết muội ấy?
Sắc mặt tuyệt mỹ của Vân Tu Hoa nhất thời mếu máu, bản tính của nàng vốn là ôn nhu lương thiện, lập tức bắt đầu lo lắng cho Lạc Yên.
“Không được, chúng ta còn một lần tiến vào Phách Lực Đàm, ta phải theo bảo vệ muội ấy!” Vân Tu Hoa bất chợt đứng bật người dậy kiên quyết nói.
Kiều Tố Tố suy nghĩ một phen, cũng đồng ý gật gật đầu: “Vậy muội cùng vào Phách Lực Đàm đi, nếu Lạc Yên có xảy ra nguy hiểm thì lập tức cứu viện!”
“Tán thành!” Mộ Sắc Vy tam nữ gật gù nói ra.
Lạc Yên có thiên phú quá khủng bố, tương lai chính là trụ cột của Bồng Lai Tiên Đảo, chưa kể còn là một Ngọc Cấp Luyện Đan Sư, các nàng không thể để muội ấy xảy ra sơ sót nào.
“Vậy ta đi đây!” Vân Tu Hoa lập tức như tiên tử thả người bay xuống.
Nàng hiện tại đã là một Thể Vương, không còn bị Phách Lực Đàm ảnh hưởng quá lớn, cứu mạng Lạc Yên nhân lúc nguy cấp dư sài.

Phía trước Phách Lực Đàm, nhìn Địa Vương Lực cô động như sắp hóa thành thực chất, từng dòng xoáy cuồng bạo khiến không gian có vài vết nứt li ti, Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng, trong mắt tràn đầy hưng phấn.
Vì con đường Thể Tu hắn đi quá mức khó khăn, thân thể đã sớm quen với việc dùng các loại đồ vật quý hiếm rèn luyện nên rất khó tiến bộ…
Lúc này đây nhìn sự cuồng bạo đến từ Phách Lực Đàm, hắn lập tức có thể đưa ra kết luận thứ này tuyệt đối có thể hỗ trợ mình rèn Thể.
Bất quá cảm nhận được Phách Lực Đàm nguy hiểm, vì lý do an toàn…Lạc Nam cắn răng một cái.
Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc bao trùm cơ thể, sau đó không do dự nữa thả người nhảy xuống.
ĐÙNG!
Y phục nổ tung, cũng may Lạc Nam vẫn đeo Mặt Nạ Thiên Diện, bằng không cơ thể cường tráng của hắn phải bạo lộ ra ngoài.
Bất quá không kịp cân nhắc vấn đề nam nữ, một cổ đau nhứt khủng bố nhất trời lan tràn đến tận não, đau thấu trời xanh.
Ầm ầm ầm ầm…
Theo sau đó, thân thể hắn cấp tốc rạn nứt, từng dòng máu tươi bắn ra ngoài…
Địa Vương Lực điên cuồng tàn phá thân thể, từng tia từng tia mạnh mẽ xuyên thấu vào kinh mạch, máu huyết, da thịt, cốt cách…
Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc cố gắng chữa trị liên tục để Lạc Nam không bị bạo thể mà chết…
Trước tình cảnh này, Lạc Nam chẳng những không hề sợ hãi, trái lại cắn răng nhịn đau, trong mắt là hưng phấn điên cuồng.
Đối với một kẻ đã từng trải qua hai lần Bất Hủ Diễn Sinh Kinh khảo nghiệm, thì chút đau đớn do Địa Vương Lực mang lại không tính là gì…
Hơn nữa lúc này Lạc Nam là thật tâm vui vẻ, bởi vì sau mỗi lần cơ thể bị Địa Vương Lực tàn phá sau đó chầm chậm khôi phục, hắn rõ ràng cảm giác được nhục thân của mình cường đại thêm một chút…
“Có hiệu quả, Phách Lực Đàm quả nhiên là đồ tốt a!” Lạc Nam trong lòng cảm thán một tiếng, khoanh chân ngồi dưới Đàm, cố gắng thả lỏng toàn thân một cách tối ưu để Địa Vương Lực xâm nhập một cách cuồng bạo nhất có thể.
Trong lúc Lạc Nam đang tập trung luyện thể, một làn hương thơm như hoa lan đột nhiên xông vào trong mũi.
Hắn có chút nhíu mày, sau đó mở đôi mắt đang khép hờ ra…
Phốc!
Hai dòng máu nóng từ lỗ mũi phún ra ngoài, Lạc Nam sắc mặt nháy mắt trở nên mộng bức…
Trong tầm quan sát lúc này, một vị giai nhân tư dung tuyệt sắc, thân thể mê người đến cực hạn đang trần truồng đứng cạnh…
Từng tấc da thịt trắng hồng thơm ngát không chút tỳ vết, thân thể cao thẳng uyển chuyển như rắn nước, mái tóc đen tuyền thần bí búi cao được vắt ngang bởi trâm ngọc, mắt ngọc mày ngài gợn từng tia sóng, sống mũi cao thẳng tinh tế, đôi môi hồng nhuận nhè nhàng thở ra từng hơi như lan...
Vì mái tóc búi cao nên cái cổ như thiên nga càng thêm cao quý, xương quai xanh tinh tế, hai bầu sửa không quá to nhưng lại cực kỳ vừa tay tròn trịa, lại đầy ắp nhựa sống vểnh lên, hai nụ hoa hồng đỏ kiêu ngạo tô điểm giữa đồi non, xuống dưới một chút chính là cái bụng bằng phẳng lã lướt, quả thật là hoàn mỹ.
Lúc này Lạc Nam mới nhận ra Vân Tu Hoa là một thể tu, bởi vì da thịt của nàng dẻo dai co dãn cực kỳ, ngay cả bầu sửa không quá cự đại cũng vì luyện thể khiến chúng nó săn lại, chứ không phải vốn dĩ sở hữu kích thước khiêm tốn.
Chỉ đáng tiếc là Vương Lực quá mức cô động, Lạc Nam không nhìn rõ phần còn lại bên dưới bụng nàng, chỉ thấp thoáng chứng kiến đôi chân nuột nà, ở giữa là một khe rãnh hồng nhuận được thảm cỏ thơm màu đen cắt tỉa gọn gàng phủ trên gò cao, dụ nhân đến trí mạng.
“Vân Tu Hoa sư tỷ? nàng tại sao lại ở đây?”
Lạc Nam trong lòng như có một ngàn con ngựa lao vọt qua, khó hiểu đến cực điểm.
Sự xuất hiện của Vân Tu Hoa trong giai đoạn mấu chốt khiến hắn phát điên, đan điền nóng rực khó thể chịu nổi.
Như đã nói, Mặt Nạ Thiên Diện chỉ tạo một lớp ảo giác cường đại đánh lừa tu sĩ dưới Tiên Đế không nhận ra chân thân của Lạc Nam, thực chất cơ thể hắn không hề thay đổi, vẫn là một tên nam nhân hàng thật giá thật.
Lúc này chứng kiến tuyệt mỹ giai nhân như Vân Tu Hoa trần truồng tiếp cận, tiểu huynh đệ lập tức ngẩng cao đầu kháng nghị, khiến Lạc Nam hơi thở ồ ồ, cực kỳ khó chịu.
“Lạc Yên sư muội cứ yên tâm luyện Thể, có sư tỷ canh chừng cho ngươi!” Vân Tu Hoa vận chuyển lực lượng thân thể để chống lại Địa Vương Lực, ôn hòa nói ra.
Lạc Nam cười khổ không thôi, ngươi đây rõ ràng là đang quấy rối ta thì đúng hơn.
Bất quá hắn cũng bị độ nhiệt tình của Vân Tu Hoa làm cho cảm động, không ngờ nàng vì lo lắng cho mình mà tiêu hao một lần vào Phách Lực Đàm.
Phải biết hắn chỉ mới trở thành đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo một thời gian rất ngắn mà thôi, vậy mà lại được chiếu cố đến như vậy.
Không dám tiếp tục nhìn Vân Tu Hoa, sợ mình không nhịn được đè nàng ra làm chuyện tồi bại, Lạc Nam nhắm chặt đôi mắt, tập trung luyện thể.
Mà Vân Tu Hoa cũng hiểu ý im lặng không quấy rầy, chỉ ở cạnh bên chú ý tình huống của vị “sư muội”.
Chứng kiến Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc hai loại Dị Thuộc Tính điên cuồng chữa trị các vết thương da thịt do Địa Vương Lực mang lại trên cơ thể Lạc Yên, Vân Tu Hoa âm thầm cảm thán.
Chỉ sợ thành tích ở trong Phách Lực Đàm của Lạc Yên sẽ không thua kém nàng, thậm chí không thua kém Kiều Tố Tố.
Không biết vì sao, ở gần bên người Lạc Yên, Vân Tu Hoa cảm thấy thân thể mình hơi nóng lên một chút, nhịp tim cũng có dấu hiệu đập nhanh hơn, bất quá vì không phải chuyện gì quá lớn nên nàng vô thức không chú ý đến.
...
“Năm ngày rồi, Lạc Yên sư muội lấy tu vi Cực Tiên trụ trong Phách Lực Đàm năm ngày? Thành tích đã sánh ngang Vân Tu Hoa sư tỷ ngày trước!”
Đã năm ngày trôi qua, một đám nữ đệ tử cảm khái không thôi, Phách Lực Đàm có Vương Lực dày đặc bao phủ, các nàng rất khó nhìn thấy cảnh tượng xung quanh.
“Có khi nào Lạc Yên sư muội xảy ra chuyện gì không?” Vẫn có người lo lắng, một Cực Tiên ở trong Phách Lực Đàm lâu như vậy thật sự không hề bình thường.
“Có Tu Hoa sư tỷ trông coi, làm sao xảy ra chuyện gì chứ? đừng ăn nói xui xẻo!” Đám nữ nhân lập tức liếc xéo nữ đệ tử vừa nói chuyện khiến nàng lè lưỡi.
Địa Ngọc Huyền, Ỷ Vân cùng Thiên Vô Ảnh cũng có chút lo lắng đứng ở ngoài Đàm, bất quá các nàng có lòng tin mù quáng vào nam nhân kia, nên cũng không mấy khẩn trương, ngược lại hy vọng hắn có thể tận dụng Phách Lực Đàm một cách tốt nhất.
...
Lạc Nam quả nhiên không để mấy nữ thất vọng...
Chỉ sau năm ngày rèn luyện, tu vi thể tu của hắn đã một đường hát vang, từ Cực Thể sắp đột phá Ất Thể, hơn nữa chưa có dấu hiệu dừng lại...
“Ưm...ưm...ưm...”
Hết sức đột ngột, một chuỗi âm thanh thở dốc bất chợt vang lên bên tai, Lạc Nam xém chút nhảy dựng lên trời.
Bởi vì không biết từ lúc nào, Vân Tu Hoa đã dán chặt vào cơ thể hắn, ánh mắt ngập nước gợi tình, làn da trắng nõn hồng nhuận như trái đào chín, đôi môi hơi hé mở ra để lộ đầu lưỡi như tiểu xà, mà cơ thể trần truồng mềm mịn của nàng càng là dán chặt vào thân thể hắn.
“Cái này...” Lạc Nam lập tức mộng bức, trong đầu đầy một chuỗi dấu chấm hỏi.
“Lạc Yên...tỷ, tỷ khó chịu...không hiểu vì sao ở gần muội tỷ lại cực kỳ khó chịu, thân thể ngứa ngáy chịu không nổi!” Vân Tu Hoa thở dốc kịch liệt phả từng làn hương thơm ngát vào người Lạc Nam, khó khăn hừ hừ nói.
“Tỷ phát sốt?” Lạc Nam sắc mặt cổ quái, bất quá rất nhanh hắn muốn tát vào mặt mình...Tiên Vương sẽ bị sốt sao?
“Lạc Yên, tỷ...” Vân Tu Hoa thở dốc kịch liệt, đôi chân khép chặt vào nhau ngăn không cho từng dòng nước ấm tận cùng cơ thể mình rỉ ra, hai hạt anh đào trước ngực săn cứng.
“Tỷ động tình?” Lạc Nam giật bắn mình, với một kẻ lão luyện tình trường như hắn làm sao không nhận ra Vân Tu Hoa đây là biểu hiện của trạng thái gì chứ?
Chỉ là khiến hắn khó hiểu là, hắn cũng đâu có sử dụng đến Dục Tình Yêu Hỏa, mà bộ dạng của hắn lúc này rõ ràng là nữ nhân, Vân Tu Hoa vì sao lên cơn hứng tình rồi?
Phải biết nàng là Bồng Lai Ngũ Tiên cao cao tại thượng a, lại thêm thân phận Tiên Vương cường giả, tâm cảnh phải ở mức siêu tuyệt mới đúng.
Cực kỳ không bình thường...
Không dám chần chờ chút nào, Lạc Nam cũng bị nàng làm cho kích thích đến cực điểm, hắn hít sâu một hơi...sau đó điên cuồng phóng thích Thất Thải Huyền Quang bao trùm lấy thân thể Vân Tu Hoa, ý đồ áp chế dục vọng của nàng.
“Ưm...Lạc Yên, tỷ ngứa...quá ngứa giữa hai chân, tỷ cảm thấy toàn thân trống rỗng chết mất...”
Khiến Lạc Nam càng thêm kinh hãi chính là, hắn dùng đến Thất Thải Huyền Quang tịnh hóa, nhưng dục hỏa của Vân Tu Hoa chẳng những không giảm, còn có dấu hiệu tăng cao.
“Ưm...”
Rốt cuộc, Vân Tu Hoa cũng sắp đánh mất lý trí, đôi môi hồng nhuận ngọt lịm áp vào môi Lạc Nam, đầu lưỡi như tiểu xà trườn ra, muốn xâm nhập miệng hắn.
Lạc Nam trong đầu như muốn nổ tung, cắn lấy đầu lưỡi để giữ bản thân tỉnh táo, đẩy Vân Tu Hoa ra, Hồn Lực điên cuồng truyền vào đầu nàng ra hiệu:
“Tu Hoa sư tỷ, mau tỉnh! Ta mang ngươi đi tìm Đảo Chủ trị liệu!”
“Vô ít!” Đúng lúc này, có âm thanh của Kim Nhi bất chợt vang lên.
“Kim Nhi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tu Hoa sư tỷ vì sao lại bị như vậy?” Lạc Nam không chút chần chờ gấp gáp hỏi.
“Âm Dương Thánh Thể, loại thể chất tuyệt đỉnh song tu xếp hạng 21 trên Đại Thể Bảng, lần đầu tiên trong đời khi hít phải Dương Khí của nam nhân ở khoảng cách gần trong một khoảng thời gian, cơ thể sẽ lên cơn động tình cuồng bạo...phải lập tức giao hoan mới giữ được mạng!” Kim Nhi bình thản nói ra.
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, tròn xoe hai mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.