Chương trước
Chương sau
Toàn trường tĩnh lặng...
Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến mức khó thể nắm bắt...
Từ thời điểm mà hầu hết mọi người đều cho rằng người bại sẽ là Lạc Yên, cho đến khi Lạc Yên đột nhiên bùng nổ ba loại Dị Thuộc Tính hoàn toàn mới để lật ngược thế trận một cách ngoạn mục, cuối cùng càng là sử dụng tốc độ tối đa ôm lấy Hoàng Y Thiền trước khi chạm đất...
Thế cục chuyển dời khiến các nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo từng người tròn xoe đôi mắt đẹp, khó có thể tin nhìn lấy Lạc Yên như một nữ thần ôm lấy Hoàng Y Thiền trong lòng ngực...
“Cái này...Lạc Yên muội ấy rốt cuộc có bao nhiêu Dị Thuộc Tính?” Đạm Đài Uyển nuốt một ngụm hương tân ngọc dịch hỏi.
Không một ai trả lời nàng, bởi vì ngay cả Bồng Lai Ngũ Tiên mấy nữ nhân còn lại cũng chưa kịp định thần...
Với ánh mắt của Tiên Vương như các nàng cũng không thể đoán trước được kết cục sẽ là như thế.
“Không hổ là Tiểu Nam...” Thiên Vô Ảnh với Ỷ Vân ánh mắt lấp lánh ánh sao, ngay cả người thân thiết với hắn như các nàng cũng bị bất ngờ liên tục, trái tim không ngừng đập mạnh lên, càng đừng nói đến nữ nhân khác.
“Ta...vậy mà thua rồi?”
Đừng nói là người ngoài quan sát, cho dù là Hoàng Y Thiền lúc này vô lực nằm trong lòng Lạc Nam cũng là sắc mặt ngơ ngẩn, đôi môi đỏ mộng còn tràn ra một tia huyết sắt khiến dung nhan quyến rũ có chút thê mỹ...
Ở trong suy nghĩ của Hoàng Y Thiền, rõ ràng là Lạc Yên bị Phần Lực Huyền Quang của nàng ép vào đường cùng, khả năng dung hợp Thuộc Tính không còn phát huy được tác dụng, sau đó mới chọn cách chiến đấu điên cuồng lấy mạng đổi mạng, dùng Đấu Chuyển Tinh Di muốn đem nàng đánh bại.
Mà Lạc Yên quên mất một điều khả năng khôi phục thương thế của thân thể Tiên Vương vượt trội quá mức, từ đó dẫn đến tự dẫn đá đập chân mình, chỉ cần Hoàng Y Thiền nàng nén một chút thương thế dùng Quang Minh Quyền chấm dứt trận đấu là được.
Nào ngờ mọi thứ lại hoàn toàn trái ngược...Lạc Yên đột ngột bạo phát ba loại Dị Thuộc Tính...
Trong đó Sinh Mệnh Huyền Mộc và Niết Bàn Linh Thủy cấp tốc khôi phục thương thế của Lạc Yên, mà Phản Thiên Mộc càng là kết hợp với Đấu Chuyển Tinh Di đem Quang Minh Quyền phản ngược một cách toàn lực...
“Thì ra ngay từ đầu muội đã tính toán tất cả, tỷ mới là người bị lọt vào bẫy mà còn đắc chí!” Hoàng Y Thiền nhìn lấy thiếu nữ đang ôm lấy mình, trong mắt tự xuất hiện một tia chế giễu.
Đường đường là một Tiên Vương áp chế tu vi xuống Ngọc Tiên Viên Mãn, có được lợi thế là Vương Lực, nhưng cuối cùng vẫn là bại trận, khiến nàng cảm thấy bị đả kích.
“Ta chỉ may mắn mà thôi, tỷ rất tuyệt với!”
Lạc Nam ôn nhu lau đi vết máu trên miệng Hoàng Y Thiền, không đợi nàng phục hồi tu vi...hắn đã đem Sinh Mệnh Huyền Mộc và Niết Bàn Linh Thủy nhanh chóng bao trùm xung quanh nàng, đem thương thế của Hoàng Y Thiền xoa dịu.
Hắn đây là nói thật, nếu Hoàng Y Thiền nhận ra ý đồ của hắn từ đầu, không chịu cuốn theo lói đánh lưỡng bại câu thương dùng mạng đổi mạng, trái lại cố gắng giữ một khoảnh cách an toàn dùng Phân Lực Huyền Quang công kích tầm xa, như vậy kế hoạch của hắn xem như vô dụng.
Cũng may Lạc Nam đánh trúng tâm lý của nàng, Hoàng Y Thiền thân là một Tiên Vương có được ngạo khí của riêng mình, Cực Tiên như hắn muốn chiến theo kiểu lấy mạng đổi mạng, nàng thân là một Tiên Vương làm sao có thể từ chối?
“Tỷ thua không oan...” Hoàng Y Thiền thở dài một hơi...
Không thể không thừa nhận, trí tuệ và kinh nghiệm chiến đấu của Lạc Yên quá mức ưu tú, dù người khác sở hữu nhiều loại Thiên Địa Dị Vật như vậy nhưng liệu có vận dụng được hoàn mỹ thế không?
“Muội rốt cuộc có bao nhiêu loại Dị thuộc tính?” Như muốn hỏi thay thắc mắc của toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo, Hoàng Y Thiền tò mò lên tiếng.
Lần này nàng bại trận, một phần chính là do yếu tố bất ngờ mà ba loại Dị Thuộc Tính sau cùng mang lại, nếu biết trước Lạc Yên có mấy loại Dị Thuộc Tính kiểu này, Hoàng Y Thiền làm sao sẽ trúng kế của hắn?
“Người có bí mật sẽ càng hấp dẫn hơn không phải sao? tỷ muốn biết thì tự mình khám phá a!” Lạc Nam trong vai Lạc Yên nháy mắt một cái, ngu xuẩn mới trả lời câu này của nàng.
“Hừ, không nói thì thôi ai mà thèm!” Hoàng Y Thiền yêu kiều hừ một tiếng, giận dỗi rời khỏi lòng Lạc Nam.
Sau đó nàng đem tu vi Tiên Vương khôi phục, lực lượng cấp tốc đề thăng...Vương Lực điên cuồng bùng phát, chỉ thoáng chốc đã sinh long hoạt hổ, chẳng nhìn ra chút mệt mỏi nào sau khi mới đại chiến một trận.
Tốc độ trị liệu còn nhanh hơn cả Niết Bàn Linh Thủy kết hợp Sinh Mệnh Huyền Mộc...
“Cũng may ta có được Cách Hồn Y, bằng không nếu để muội vận dụng cả Hồn Lực, chỉ sợ bại còn nhanh hơn!” Hoàng Y Thiền một tay chóng lấy eo thon u oán nhìn hắn.
“Pháp Bảo cũng là một loại thực lực mà không phải sao?” Lạc Nam khiêm tốn cười nói.
Sau trận chiến có chút chật vật này, hắn đại khái đánh giá được thực lực của Bồng Lai Ngũ Tiên, quả nhiên không phải những nhân vật bình thường có thể so sánh a...
“Rất vui, các người thật sự chơi quá vui...ngày sau mỗi ngày Tiểu Yên ngươi có thể cùng Manh Manh bồi luyện hay không?”
Đúng lúc này, một thân ảnh nhỏ xíu nhảy vọt lên không trung, đôi môi chúm chím còn dính chút sữa hưng phấn nói ra.
“Nhị Đảo Chủ bớt đùa...” Lạc Nam lập tức nhảy dựng.
Bồi luyện với Tiểu Ma Vương hành hung cả Lãnh Nha trong một nốt nhạc này, hắn cảm thấy mình sống còn chưa đủ lâu đâu...
“Đương nhiên người ta sẽ ép chế tu vi, cũng không khi dễ ngươi, hừ!” Đình Manh Manh thấy hắn từ chối lập tức không vui bất mãn nói:
“Vì sao Tiểu Yên ngươi có thể cùng Tiểu Thiền bồi luyện lại không cùng Manh Manh? Không thương Manh Manh đúng không?”
Lạc Nam trong lòng âm thầm kêu khổ, bất quá hắn dù sao cũng có kinh nghiệm đối phó với trẻ nhỏ, thấy tiểu nha đầu biểu lộ nhăn nhó, ánh mắt hắn đảo một vòng, lập tức giảo hoạt nói:
“Bồi luyện thì cũng được thôi, chỉ là ta sợ không còn thời gian rảnh để luyện chế Tiên Đan thơm ngon cho Nhị Đảo Chủ!”
“Đâu có được!” Đình Manh Manh lập tức lính quýnh lắc đầu như trống bỏi, thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ:
“Manh Manh ghét nhất là tu luyện và chiến đấu, vừa nãy là nói đùa với Tiểu Yên ngươi mà thôi, hì hì, ngươi cứ yên tâm tiếp tục luyện chế Tiên Đan thật ngon là được!”
Chúng nữ khóe môi co giật...
Nhìn thấy tình cảnh Lạc Nam tỏa sáng giữa toàn trường, trở thành tâm điểm của sự chú ý, thân ảnh Địa Ngọc Huyền đứng ở xa xa có chút tiêu điều, chỉ bất quá bên trên đôi môi mỹ miều của nàng ẩn hiện một nụ cười nhàn nhạt.
Địa Ngọc Huyền là một trong số ít nữ nhân có mặt tin tưởng Lạc Nam sẽ giành chiến thắng, nhất là khi nàng nhìn thấy hắn dùng phương thức chiến đấu gần như liều mạng như vậy.
Bởi vì đã từng được Lạc Nam dùng cả Sinh Mệnh Huyền Mộc và Niết Bàn Linh Thủy trị thương nên Địa Ngọc Huyền đã đoán được một phần kế hoạch của hắn.
Nào ngờ Lạc Nam còn có thêm Phản Thiên Mộc, đổi lại nàng ở vị trí của Hoàng Y Thiền, tin tưởng kết quả cũng không khác là bao.
“Trận chiến quả thật rất đặc sắc...” Kiều Tố Tố mang theo mấy nữ Bồng Lai Ngũ Tiên tiến đến, tràn đầy cảm khái nói ra.
“Để Bồng Lai Ngũ Tiên mất mặt rồi!” Hoàng Y Thiền có chút chán nãn nói.
Nàng đại diện cho cả năm người, nhưng lại thua Lạc Yên chỉ mới Cực Tiên Viên Mãn, quả thật có chút mất mặt.
“Không! trận này đánh rất hay, đổi lại là chúng ta chưa chắc ở trong tay Lạc Yên sư muội chiếm được tiện nghi!” Mộ Sắc Vy nghiêm túc nói ra.
“Không sai, kinh nghiệm chiến đấu của Lạc Yên sư muội không kém chúng ta, lại thêm quá nhiều Thiên Địa Dị Vật, chỉ sợ đã vô địch dưới Tiên Vương!”
Lời của nàng lập tức được Vân Tu Hoa với Kiều Tố Tố tán thành, thậm chí đánh giá Lạc Nam cực kỳ cao.
Hoàng Y Thiền sở hữu Phân Lực Huyền Quang đã khắc chế khả năng dung hợp thuộc tính của Lạc Yên mà còn bại, đổi lại là các nàng kết quả thế nào vẫn là điều khó nói.
Lạc Nam im lặng không nói, hắn biết đây là Bồng Lai Ngũ Tiên đang an ủi Hoàng Y Thiền mà thôi, thực lực và thủ đoạn của các nàng chỉ có trời mới biết, hắn cũng không muốn thử ngay lúc này.
“Lạc Yên sư muội lần này thắng cược, khi nào muốn vào Phách Lực Đàm cứ liên hệ Tiểu Uyển!” Vân Tu Hoa nhìn Lạc Nam ôn nhu cười nói.
Mặc dù Bồng Lai Ngũ Tiên lần này xem như thua, nhưng lần thua này cực kỳ đáng giá...các nàng biết Bồng Lai Tiên Đảo thu được một nữ đệ tử đáng gờm.
Ánh mắt của Tam Đảo Chủ quả nhiên không phải người bình thường có thể sánh bằng a...
Nói không chừng trong tương lai lượng nhân số của Bồng Lai Ngũ Tiên sẽ phải gia tăng...
“Vậy thì đa tạ các sư tỷ, bất quá trước hết chúng ta đi Vũ Pháp Các trước một chuyến đã!” Lạc Nam nhìn sang Thiên Vô Ảnh tam nữ mỉm cười nói.
“Vậy chúng ta không tiếp tục làm phiền!” Kiều Tố Tố gật đầu, thả người bay đi.
Đạm Đài Uyển chúng nữ cũng theo gót, hiển nhiên các nàng vẫn có nhiệm vụ tại thân, đâu thể lúc nào cũng tập trung tán gẫu.
“Muốn tiến vào Phách Lực Đàm muội tốt nhất nên ổn định trạng thái ở mức tốt nhất, Vương Lực của Nhị Đảo Chủ cô động không phải dễ xơi đâu!” Vân Tu Hoa trước khi đi không quên nghiêm túc căn dặn Lạc Nam nói.
“Đa tạ sư tỷ!” Lạc Nam gật đầu lĩnh hội.
“Hì hì, muốn vào Phách Lực Đàm sao? Coi chừng bạo thể nha!” Đình Manh Manh bất chợt xen vào cười nói.
“Đừng hù dọa người khác có được hay không?” Lạc Nam bất đắc dĩ nhìn nàng.
“Kẹo hết rồi!” Đình Manh Manh xòe ra bàn tay nhỏ nhắn.
“Cái gì? ăn nhanh như vậy?” Lạc Nam trợn tròn mắt, 10 viên Tiên Đan siêu to khổng lồ giải quyết nhanh như vậy?
Bất quá kinh ngạc thì kinh ngạc, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục lấy ra một số “kẹo ngon” nhét vào tay Đình Manh Manh.
Đình Manh Manh nhanh chóng liếc ngang liếc dọc như sợ sệt thứ gì, nhanh chóng nhét một đám Dưỡng Nhan Đan còn nóng hổi vào trong áo.
Thở phào một hơi, tiểu nha đầu có chút u oán bĩu môi: “Hứ, cũng không phải một mình Manh Manh là kẻ ham ăn! Có người đoạt Tiên Đan của Manh Manh!”
“Hả? còn ai ăn nữa?” Lạc Nam tiếp tục kinh dị, ai dám cướp đồ ăn của Tiểu Ma Vương này?
“Còn không phải là...”
Đình Manh Manh chưa nói hết câu, một bàn tay trắng nõn thon dài đã xé rách hư không túm lấy cổ áo nàng, thô bạo lôi vào bên trong, sau đó không gian một lần nữa khép lại như chưa có gì xảy ra.
Tĩnh...
Bầu không khí yên tĩnh đến cực hạn...
Lạc Nam cùng tam nữ Địa Ngọc Huyền nhìn nhau, biết điều câm miệng lại...ngay cả thở mạnh một tiếng cũng không dám a.
...
Vũ Pháp Các...
Nơi cất chứa Công Pháp và Vũ Kỹ giành cho đệ tử tại Bồng Lai Tiên Đảo...
Ở trong này, thấp nhất cũng là Ngọc Cấp Hạ Phẩm, mà hàng cao cấp nhất chính là Vương Cấp Cực Phẩm...
Vì Lạc Nam và chúng nữ mới gia nhập, chỉ được chọn Vương Cấp Hạ Phẩm trở xuống...
Bất quá một quyển Vương Cấp Hạ Phẩm công pháp hay Vũ Kỹ cũng là hàng tốt, không có lý do gì không chọn...
Tiến vào Vũ Pháp Các, không ít nữ đệ tử ném đến Lạc Nam ánh mắt tò mò, hiển nhiên một trận hắn chiến với Hoàng Y Thiền thật sự khiến các nàng cảm thấy kinh diễm.
“Chào các sư tỷ!” Lạc Nam cùng tam nữ lễ độ lên tiếng.
“Các sư muội không cần khách khí, cứ tự nhiên như ở nhà, có gì thắc mắc cứ gọi chúng ta!” Một đám nữ đệ tử thân thiện mỉm cười...
Bầu không khí ở Bồng Lai Tiên Đảo quả thật rất tốt, không chỉ nói về cảnh vật trong lành...mà còn là cả cách đối xử giữa người với người...
Lạc Nam âm thầm cảm thán Âu Dương Thương Lan quản lý tốt...
Hắn đâu biết Bồng Lai Tiên Đảo sỡ dĩ được như vậy phần lớn là nhờ công của Cảm Tâm Thể đến từ Đình Manh Manh, loại thể chất có thể cảm giác được lòng người quả thật là cách thức tuyển chọn đệ tử hoàn hảo.
“Bọn thiếp đi chọn đồ tốt đây, chàng cũng xem thử đi!” Ỷ Vân hướng Lạc Nam truyền âm nói.
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam gật đầu, hắn không có ý xen vào việc chọn lựa của các nàng, tin tưởng chúng nữ sẽ tìm ra thứ phù hợp với chính mình.
Cùng tam nữ tách ra, Lạc Nam cũng tò mò quan sát Vũ Pháp Các...
Bồng Lai Tiên Đảo không giống những thế lực khác chỉ tu luyện một điểm mạnh nhất định nào đó, trái lại truyền thừa đa dạng phong phú vô cùng, thuộc loại Thế Lực đa tu...luyện đủ loại chỉ cần có thể.
Vì thế mà ở trong Vũ Pháp Các, vô số loại công pháp và vũ kỹ khiến hắn nhìn hoa cả mắt, thậm chí có cả Hồn Kỹ, Thể Kỹ các loại, mỗi thứ đều mạnh mẽ vô cùng.
“Chẳng trách chất lượng đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo lại cao như vậy, cũng không biết ba vị Đảo Chủ thu gôm ở đâu nhiều hàng tốt như vậy!” Lạc Nam âm thầm cảm thán một tiếng.
Bất quá đối với đa số loại, Lạc Nam chỉ là liếc mắt nhìn qua rồi thôi, bởi vì đồ tốt của hắn quá nhiều nên tầm mắt cũng cực kỳ cao.
Trong vô thức, hắn đi đến một nơi cất chứa các loại Vũ Kỹ yêu cầu kết hợp với Vũ Khí mới có thể thi triển.
Liếc qua một vòng, ánh mắt Lạc Nam lập tức khóa chặt một quyển sách xưa cổ, bên trên có một dòng chữ mang theo uy thế hỏa diệm cuồn cuộn ngập trời, thậm chí mang cho hắn cảm giác như đứng giữa biển lửa mênh mông không có lối thoát, mơ hồ có tiếng Trường Kích chấn động thiên không...
“Kích Kỹ - Hỏa Thiêu Xích Bích?”
Ánh mắt Lạc Nam sáng lên, đây là một môn Kích Kỹ...vũ kỹ chỉ có thể kết hợp với Trường Kích thì mới có thể thi triển.
Nghĩ đến Nanh Bạc của mình đã đạt đến Vương Cấp Vũ Khí sau khi sử dụng Vương Cấp Thăng Khí Phù thu được từ vòng quay danh vọng, Lạc Nam lập tức cầm lấy Hỏa Thiêu Xích Bích ra xem.
Càng xem càng hài lòng, Lạc Nam đã nhắm trúng Hỏa Thiêu Xích Bích, tuy nhiên khiến hắn có chút buồn rầu vì đây là một môn Vương Cấp Thượng Phẩm kích kỹ, mà hắn chỉ được chọn Vương Cấp Hạ Phẩm mà thôi.
Vương Cấp Thượng Phẩm, đã gần đạt mức cao nhất ở Vũ Pháp Các này rồi, chắc hẳn phải có cống hiến lớn lắm mới thu được.
“Thích thì lấy đi! Xem như Bổn Vương hoàn trả viên Hồi Tiên Đan kia của ngươi!”
Một âm thanh lạnh nhạt thoang thoảng bên tai, làn gió thơm phà vào mũi, Độc Cô Ngạo Tuyết không biết từ bao giờ đã đứng bên cạnh hắn.
“Tam Đảo Chủ?!” Lạc Nam kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó lắc đầu: “Hồi Tiên Đan mà thôi, sao có thể so sánh với Vương Cấp Thượng Phẩm?”
Huống hồ nàng bị thương là vì chuyện của hắn...
“Thu lấy đi, bổn Vương không muốn nợ ân tình của người khác!” Độc Cô Ngạo Tuyết vẫn khuôn mặt lạnh tanh chẳng có chút biểu cảm nào.
Hơi trầm ngâm...
“Đệ tử nhận vậy!” Lạc Nam cũng không tiếp tục khách sáo thu lấy Hỏa Thiêu Xích Bích, sau đó nhìn vào mắt Độc Cô Ngạo Tuyết nói ra:
“Tuy nhiên đệ tử cũng không phải người có thói quen nợ ân tình!”
Nói xong, hắn cắn răng một cái...
Một thanh Kiếm như liên hoa cao quý trang nhã và một quyển Kiếm Pháp xuất hiện trong tay, đưa cho Độc Cô Ngạo Tuyết nói:
“Hai thứ này xem như cống hiến của đệ tử đổi lấy Hỏa Thiêu Xích Bích!”
Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt có chút gợn sóng nhìn hai vật mà Lạc Nam vừa lấy ra.
Thanh Liên Kiếm Pháp, Vương Cấp Trung Phẩm Kiếm Pháp.
Thanh Liên Kiếm, Vương Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.
Vốn định đem chúng nó bán cho Thiên Địa Hội kiếm một ít vốn, nhưng đứng trước Hỏa Thiêu Xích Bích, Lạc Nam có qua có lại đem ra trao đổi.
Thanh Liên Kiếm mặc dù đã được Lạc Nam nhận chủ, nhưng vừa rồi hắn đã giải trừ, có Vũ Hoàng Kiếm...sự tồn tại của Thanh Liên Kiếm không quá cần thiết.
Huống hồ nó vốn là một cặp với Thanh Liên Kiếm Pháp, tách ra uy lực sẽ không mạnh...thôi thì cống hiến cho Bồng Lai Tiên Đảo chờ chủ nhân thích hợp.
Độc Cô Ngạo Tuyết thật sâu liếc nhìn thiếu nữ quật cường trước mặt, gật đầu thu lấy Thanh Liên Kiếm Pháp cùng Thanh Liên Kiếm.
Sau đó nàng bất chợt ném cho hắn một khối lệnh bài màu xanh nhạt như làm từ thân trúc...
“Gặp phải chuyện gì khó giải quyết cứ phá nát nó!”
Độc Cô Ngạo Tuyết để lại một câu, thân ảnh đã phiêu nhiên đi mất...để lại Lạc Nam tay cầm Lệnh Bài, sắc mặt ngẩng ngơ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.