Chương trước
Chương sau
Âm Dương Thánh Thể, loại Thể Chất không phải lần đầu tiên Lạc Nam nghe Kim Nhi đề cập qua.
Đây là một trong những Thể Chất song tu hảo hạn trên Đại Thể Bảng, ngoại trừ Âm Dương Thánh Thể, Lạc Nam còn nhận biết và hưởng thụ qua Cửu Âm Thiên Thể của Tô Mị và Thiên Hương Ngọc Thể của Á Hy Thần.
Chỉ là khiến Lạc Nam không ngờ chính là, Vân Tu Hoa vậy mà cũng sở hữu Thể Chất song tu, càng không ngờ hơn nữa chính là mình vô tình trở thành người kích hoạt Thể Chất của nàng.
Vân Tu Hoa là trẻ mồ côi, được Đảo Chủ thu nhận trở thành đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo, trong cả cuộc đời số lần gặp qua nam nhân chắc đếm được trên đầu ngón tay, mỗi lần gặp cũng đều giữ một khoảng cách nhất định xa không thể với.
Nào ngờ lần này chủ động tiếp xúc với sư muội Lạc Yên là một nam nhân chính hiệu, Âm Dương Thánh Thể tiềm ẩn đã lâu rốt cuộc bị kích hoạt.
Âm Dương Thánh Thể, tên như ý nghĩa...loại Thể Chất chỉ thức tỉnh khi có cả Âm và Dương, mà cường độ Dương Khí của Lạc Nam trong lúc Luyện Thể vô tình được Vân Tu Hoa ngửi lấy, vì thế mới xảy ra hoàn cảnh ngay lúc này.
“Ưm...Ưm...sư muội, có phải tỷ sắp chết không? vì sao cảm thấy mọi thứ xung quanh mơ hồ như vậy?” Vân Tu Hoa lắc lư thân thể như linh xà trong lòng Lạc Nam, môi thơm liên tục muốn tìm đến môi hắn theo một loại bản năng của giống cái.
Nữ nhân đáng thương, mãi cho đến lúc này nàng vẫn không nhận ra mình sắp rơi vào miệng sói, chính con sói này đã kích hoạt loại Thể Chất không mong muốn của chính nàng.
Cảm nhận được Vân Tu Hoa bứt rứt, Lạc Nam cố gắng giải nhiệt cho nàng một cách tạm thời, hắn đem ngón trỏ tìm đến cửa mình mềm mại của giai nhân, nhẹ nhàng ma sát vào khe rãnh kiều diễm như muốn giảm bớt cảm giác ngứa ngáy của nàng.
Trong lúc đó hắn không quên điên cuồng cầu cứu Kim Nhi:
“Rốt cuộc có cách nào giải quyết không?”
“Đơn giản mà, công tử cùng nàng giao hoan là được!” Kim Nhi bình thản nói.
“Giao cái rắm a, ta hỏi cách khác...” Lạc Nam lập tức gấp, hắn đã qua cái thời thấy mỹ nhân là muốn chiếm hữu, bởi vì đã chịu qua cảnh chia ly...từng hứa với lòng khi thực lực của mình chưa đủ sẽ không tiếp tục đào hoa đa tình.
Ngay cả Ỷ Vân mấy nữ dù đã xác định tình cảm, nhưng hắn vẫn chưa vượt qua được đạo khảm đó, vì thế lúc này ôm Vân Tu Hoa trong lòng ngực, dục vọng lên cao nhưng Lạc Nam thật sự khó xử.
“Âm Dương Thánh Thể một khi kích hoạt chẳng có cách nào khác để giải quyết ngoài giao hoan đâu, hơn nữa nam nhân cùng nàng giao hoan sẽ vĩnh viễn trở thành nam nhân duy nhất của nàng, bởi vì Âm Dương Thánh Thể chỉ tiếp nhận duy nhất một loại Dương khí lần đầu tiến vào cơ thể, nếu đón nhận loại Dương khí nào khác sẽ bạo thể mà chết, kéo theo cả nam nhân thứ hai chôn cùng!” Kim Nhi há miệng nói chuyện.
“Đáng ghét!” Lạc Nam âm thầm mắng một tiếng, côn thịt của hắn biểu tình ngày một dữ dội.
Trong cơn mê mang, Vân Tu Hoa cảm thấy có chút khó hiểu, không biết vì sao trên người Lạc Yên sư muội lại có một thứ hung khí cứng rắn dữ dội nóng hừng hực.
Chính loại hung khí này khiến nàng như muốn phát điên.
Theo một loại bản năng, mặc dù không được nhìn thấy nó do công dụng đến từ Mặt Nạ Thiên Diện, nhưng Vân Tu Hoa vẫn khéo léo vươn bàn tay thon thả mềm mại của mình nắm chặt lấy thanh hung khí.
“Hít!”
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, hắn cũng sắp phát điên.
Vân Tu Hoa càng làm ra một hành động điên cuồng hơn, sở hữu Âm Dương Thánh Thể thật đáng sợ, dường như tất cả mọi thứ có thể tự thông.
Nàng bất chấp lặn xuống dòng Địa Vương Lực cuồng bạo, hé ra khuôn miệng ướt át hồng nhuận của mình ngậm lấy thanh côn thịt kia vào trong miệng.
“Hộc...hộc...hộc...” Lạc Nam thở dốc, thân thể hắn vẫn đang được Địa Vương Lực cường hóa, bên dưới lại có giai nhân phục thị, quả thật vừa đau vừa sướng, khó cách nào hình dung.
Không biết qua bao lâu, côn thịt của hắn có dấu hiệu bùng nổ, mà u cốc giữa chân Vân Tu Hoa đã lầy lội không chịu nổi, thậm chí hai mép cánh hoa sưng đỏ lên sau đó hé mở như chào đón.
“Ưm...ưm...ưm!”
Tiếng thở yêu kiều từ dưới Đàm truyền lên, Lạc Nam nhận ra hô hấp của Vân Tu Hoa có chút đứt quảng, vội vàng đem nàng kéo lên...
Nhìn thấy mắt nàng lim dim, chân mày cau lại, dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy thống khổ...Lạc Nam từng trận đau lòng.
Lại nghĩ đến nữ nhân này vì lo lắng cho mình mà đi vào Phách Lực Đàm, Lạc Nam rốt cuộc không nhẫn nhịn nữa.
Hắn ôm chặt nàng vào trong ngực, để nàng vô lực tựa vào cơ thể, một chân dài gác lên bên hông.
Côn thịt dữ tợn tìm đúng vị trí, chen chút mà vào...
“Ưm...sướng...ưm...sướng!”
Vân Tu Hoa nước mắt chảy ra, như nắng hạn gặp mưa gào, khi đầu nấm to lớn chen chút vào hai cánh môi, thân thể yêu kiều của nàng rung lên bần bật, môi thơm thở hổn hển rên rỉ từng tiếng mãn nguyện.
Lạc Nam nhanh chóng cúi đầu khóa chặt lấy khuôn miệng hồng nhuận của giai nhân, đầu lưỡi thô bạo tiến vào khoang miệng nàng thám hiểm.
Hắn cố tình tránh né cái lưỡi như tiểu xà của Vân Tu Hoa muốn ái ân, ngược lại càn quét ở mỗi ngóc ngách trong miệng nàng, hưởng dụng tất cả hương tân ngọc dịch, cuối cùng mới cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh trong sự thỏa mãn của Vân Tu Hoa.
“Hức...”
Mà lúc này, côn thịt cũng hoàn toàn đâm lúc cán vào trong cánh hoa mềm mại, chỉ trong khoảng khắc...một cổ hấp lực từ tận cùng cơ thể Vân Tu Hoa bộc phát mà ra.
Lạc Nam chỉ cảm thấy da gà toàn thân rợn lên, một cảm giác sung sướng đến tận đại não, dương khí của hắn điên cuồng tràn vào thân thể giai nhân...
Hai bên vách âm động của nàng điên cuồng xoa bớp, nồng nhiệt chào đón vật lạ xâm nhập, lớp màn mỏng manh bị xuyên qua một cách vô tình, đầu nấm chạm đến đỉnh hoa tâm.
Âm dương hòa hợp, Âm khí cùng dương khí của hai người hòa quyện vào nhau, giữa cả hai như hình thành một loại liên kết vô hình...trái tim đập chung một nhịp.
“Chẹp chẹp chẹp...”
Lạc Nam bên trên chiếm lấy bờ môi thơm ngát, một tay ôm lấy eo thon của Vân Tu Hoa, tay còn lại không biết từ bao giờ đã trùm lấy bầu sửa đầy đặn điên cuồng xoa bớp, hai đầu ngón tay thỉnh thỏa ngắt lấy đầu núm tinh xảo cứng hồng kia, nghịch ngợm thô bạo.
Bạch Bạch Bạch Bạch...
Côn thịt va đập dữ dội vào cô bé ướt át, mỗi một cú đâm đều là dùng lực mạnh nhất, không chút thương hương tiết ngọc, bởi vì cả hai người đã hưng phấn đến mức vượt qua cơn đau lúc ban đầu, chạm đến tận cùng vui sướng.
“Ưm...Lạc Yên, tỷ sướng...tỷ sướng...”
Trong vô thức, Vân Tu Hoa vẫn mơ hồ rên lên những tiếng vô nghĩa cho thấy sự thỏa mãn đến từ cơ thể nàng.
“Tiểu Hoa, nàng tuyệt quá...hừ hừ hừ!” Lạc Nam vừa nhấp vừa thở hổn hển, đã lâu lắm rồi hắn mới tìm lại cảm giác này, từ khi chúng nữ Hậu Cung rời đi...
Nếu đã là duyên phận, hắn không thể cưỡng ép chống cự nữa, một khi chần chờ dẫn đến Vân Tu Hoa bạo thể, cả đời còn lại của hắn sẽ ân hận đến chết.’
“Á, chết mất...”
Lần đầu tiên đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ sau vài trăm lần nhấp kịch liệt, u cốc của Vân Tu Hoa đã co rút dữ dội, một luồng âm tinh nóng hổi bắn mạnh mà ra, kèm theo đó là tiếng ú ớ của nàng khi môi đã bị Lạc Nam hôn lấy.
Đứng trước sự mỹ diệu siết chặt và co bớp của Âm Dương Thánh Thể, Lạc Nam cũng không chút chần chờ thả lỏng toàn thân, một luồng sinh mệnh đầy ắp không thể tả phun trào, nhanh chóng hòa quyện cùng hỗn hợp của Vân Tu Hoa.
ONG ONG ONG...
Trong khoảnh khắc, đột ngột có dị biến nảy sinh...
Âm khí và Dương khí của hai người đang hòa quyện đột ngột sáng lên, như đang triệu hoán lẫn nhau, sau đó chúng nó hình thành một cái thông đạo nối liền hai cơ thể...
Luồng khí lạnh lẽo tinh khiết từ thân thể Vương Tu Hoa đột ngột thông qua vị trí kết hợp giữa hai người truyền qua cơ thể Lạc Nam, tiến vào bên trong thông đạo Âm Dương vừa mới thành lập.
“Đây là...Băng Vương Lực?” Lạc Nam sắc mặt đại biến, vì sao Băng Vương Lực của Vân Tu Hoa tu luyện lại truyền vào cơ thể hắn?
Không phải lực lượng của người khác là không thể hấp thu hay sao? nếu có thể hấp thu Vương Lực từ người khác thì hiện tại hắn đã hấp hết cái Phách Lực Đàm này rồi, nào chỉ dùng để luyện thể?
Không đợi Lạc Nam phản ứng, Cổ Băng Đỉnh đột ngột chấn động, một lúc hút mạnh mẽ từ nó phun trào, đón lấy Băng Vương Lực của Vân Tu Hoa truyền ra.
Trong sự trợn mắt há hốc mồm của Lạc Nam, Cổ Băng Đỉnh bắt đầu xoay tròn...sau đó từng luồng từng luồng Băng Tiên Lực bình thường có dấu hiệu thăng cấp, trở thành Băng Vương Lực?
“Kim Nhi, chuyện gì thế này?” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí.
“Đây là năng lực mà chỉ Âm Dương Thánh Thể có thể mang lại, Vân Tu Hoa đã chính thức trở thành lô đỉnh của công tử, ngươi có thể hấp thụ chính Băng Vương Lực của nàng để tu luyện như cách hấp thụ Tiên Khí!” Kim Nhi nhanh chóng giải đáp nói ra:
“Hiện tại Băng Vương Lực của Vân Tu Hoa đang làm vai trò đầu tiên của nó, đó chính là giúp Cổ Băng Đỉnh chuyển hóa Tiên Lực thành Vương Lực!”
“Ta có thể hấp thu Vương Lực của Tu Hoa sử dụng như hấp thu Tiên Khí trong trời đất?” Lạc Nam một lần nữa hít vào khí lạnh.
Âm Dương Thánh Thể, biến Vân Tu Hoa thành nữ tử độc hữu của hắn, thậm chí tất cả những thứ của nàng đều thuộc về hắn? kể cả Vương Lực?
“Khoan đã, việc hấp thu Vương Lực có gây hại cho Tu Hoa hay không?” Lạc Nam lập tức nghĩ đến vấn đề quan trọng.
“Đương nhiên cái gì cũng có giá của nó, nếu công tử quá tham lam, ngươi thậm chí có thể tước đoạt toàn bộ tu vi của Vân Tu Hoa, hấp thu hết thành quả tu luyện của nàng, khiến tu vi Vân Tu Hoa thụt lùi!” Kim Nhi gằn từng chữ.
Lạc Nam rùng mình, vội vàng lắc đầu kịch liệt...
Hắn yêu thương ôm Vân Tu Hoa trong ngực, âm thầm thề sẽ không bao giờ vì lợi ít của mình mà gây hại cho nàng...
...
Không biết qua bao lâu sau...
Cổ Băng Đỉnh trở nên to lớn hơn xa lúc đầu, trở thành Đại Đỉnh đầu tiên chuyển hóa Tiên Lực thành Vương Lực...
Mà tu vi của Lạc Nam rốt cuộc đột phá Ất Tiên Sơ Kỳ...
Đó là do Vân Tu Hoa không có Dị Băng, nàng chỉ tu luyện Băng Vương Lực bình thường, bằng không chỉ sợ tu vi của Lạc Nam còn tăng cao hơn...
Vì không muốn tiếp tục hấp thu Vương Lực của Vân Tu Hoa gây tổn hại đến nàng, Lạc Nam lập tức cắt đứt thông đạo âm dương...
Bầu không khí có chút tĩnh lặng...
Sau trận cuồng hoan, mặc dù dục vọng vẫn còn, nhưng lí trí và tinh thần đã tỉnh táo trở lại...
Lạc Nam cảm giác thân thể yêu kiều trong lòng không ngừng rung rẫy, hắn càng ôm siết nàng hơn một chút, nâng cằm Vân Tu Hoa lên, để nàng đối diện ánh mắt với mình.
Côn thịt vẫn cắm trong cô bé e thẹn...
Vân Tu Hoa trốn tránh ánh mắt của hắn, trong lòng bàng hoàng vô hạn...
“Sư tỷ...” Lạc Nam ôn nhu gọi một tiếng.
Tình cảnh lúc này người ở bên ngoài nếu có nhìn vào cũng chỉ thấy hai vị nữ nhân trần trụi ôm nhau, nào đâu biết rằng có một thanh côn thịt vô hình đã xâm nhập...
“Ngươi...ngươi rốt cuộc là ai? Dám giả dạng nữ nhân tiến vào trong Đảo, muốn chết phải không?” Rốt cuộc, Vân Tu Hoa run rẩy cất giọng...
“Thật xin lỗi! ta xuất thân từ Tiểu Tiên Giới, muốn đặt chân đến đỉnh cao hơn chỉ có thể gia nhập thế lực ở Hải Vực Tinh!” Lạc Nam nhẹ vuốt lấy mái tóc rối bời của nàng.
Vân Tu Hoa lập tức né tránh, ánh mắt lấy can đảm trừng thẳng hắn: “Ngươi có thể gia nhập Đạo Huyền Tông, có thể gia nhập Vô Lượng Hải Các...thậm chí có thể liều lĩnh vào Hải Yêu Cung, tại sao lại dám lừa đám nữ nhân chúng ta? hậu quả ngươi khó tưởng tượng nổi đâu!”
“Gia nhập đám Hải Yêu Cung?” Lạc Nam cười nhếch miệng: “Bọn chúng xứng sao? với thiên phú và số lượng Dị thuộc tính ta sở hữu, bọn chúng sẽ đối xử với ta chân thành như Bồng Lai Tiên Đảo sao?”
Vân Tu Hoa có chút trầm mặc, nàng biết hắn nói đúng...
Nhưng nghĩ lại hắn là một nam nhân, nàng cắn chặt môi hồng giận dữ quát: “Chúng ta đối xử với ngươi chân thành, ngươi lại lừa gạt từ Đảo Chủ cho đến các vị tỷ muội?”
Lạc Nam trong mắt có chút áy náy, hắn không thể ngụy biện, bởi vì đích thật là hắn lừa gạt các nàng, chỉ có thể chân thành nói: “Ta sai! Nhưng ta xin thề với nàng tuyệt đối không có chút ác ý nào với Bồng Lai Tiên Đảo, thậm chí ta bắt đầu xem đây là nhà của mình...”
“Ta dựa vào đâu có thể tin ngươi?” Vân Tu Hoa hít sâu, trong lòng mâu thuẫn đến cực điểm.
Nàng vừa muốn tố cáo hắn, để nam nhân này bị toàn Đảo truy sát đến chết...
Nhưng lý trí cho nàng biết, hắn vì cứu nàng mới bại lộ thân phận nam nhân, bằng không chỉ cần bỏ mặc nàng tự bạo thể chết, sẽ không ai tìm ra nguyên nhân, cũng chẳng ai truy cứu được hắn.
“Nàng có thể tin ta chưa?” Lạc Nam cười nói một tiếng, một tia Linh Hồn trong suốt đã bị hắn rút ra khỏi đầu đưa đến tay nàng.
“Đây là...” Vân Tu Hoa toàn thân giật bắn.
“Linh Hồn Bổn Nguyên của ta, nắm giữ nó trong tay, chỉ cần nàng muốn ta sẽ lập tức tiêu tán!”
Lạc Nam chân thành nói, từ trước đến giờ toàn là hắn cướp Linh Hồn Bổn Nguyên của người khác, đây là lần đầu chủ động giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Vì có thể tiếp tục ở lại Đảo Bồng Lai, cái giá này rất xứng...
“Ngươi...cần gì như vậy?” Vân Tu Hoa bật khóc nứt nở, cũng không thèm nhận Linh Hồn Bổn Nguyên.
Tính cách của nàng vốn là thiện lương dễ gần, mối liên kết giữa Âm Dương Thánh Thể cùng với nam nhân đầu tiên không thể xóa nhòa khiến nàng chỉ thuộc về riêng hắn.
Lúc này làm sao đồng ý nắm giữ sinh mạng nam nhân?
“Nàng tin tưởng ta một lần, trong tương lai ta sẽ chứng minh cho toàn Đảo biết mình xứng đáng làm một phần tử của Đảo!” Lạc Nam nhìn thẳng ánh mắt Vân Tu Hoa nhẹ giọng nói ra.
Vừa nói, Lạc Nam vừa xấu xa vận chuyển vùng hông, đem côn thịt nhẹ nhàng ma sát với âm động chật chội.
“Ngươi muốn làm gì?”
Âm Dương Thánh Thể gần như không có khả năng kháng cự trước nam nhân của mình, Vân Tu Hoa lập tức rung lên bần bật vì động tình, nàng muốn đẩy hắn ra nhưng tên vô lại này vẫn đem nàng ôm chặt...
“Bảo bối, là nàng đánh thức con sắc lang trong người ta, muốn trốn trách nhiệm sao được?”
Lạc Nam cười xấu xa một tiếng, cúi đầu khóa lấy cánh môi thơm...
“Ưm...đổi lại diện mạo nam nhân được không?”
Vân Tu Hoa nhẹ nhàng hô lên, lúc này nàng chỉ thấy Lạc Yên đang âu yếm mình mà thôi, ngay cả dung mạo thật của hắn cũng chưa biết.
“Sau này sẽ cho nàng xem, hiện tại như vậy mới kích thích!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.