Lục Kim Yến thấy Cố Tuyết Trinh hất tay áo rời đi, trong lòng tràn đầy sự đắc ý.
Cố Tuyết Trâm, mới như vậy mà đã không chịu đựng được sao? Sau này cô vẫn còn chịu đựng nhiều!
Cô ta âm thầm nghĩ, nhưng trên mặt lại hiện lên sự lo lắng, nói với bà Phong.
“Dì Minh, cứ vào ở như thế này có phải là không được hay cho lắm, nếu như anh Diệp Chương tức giận thì phải làm sao?”
Bà Phong nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy lo lắng của cô ta, an ủi: “Không sao, nếu như nó dám hung dữ với con, dì Minh sẽ giúp con chỉnh đốn nó.”
Lục Kim Yến nghe thấy vậy, trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ vui mừng, khoác tay bà Phong làm nũng.
“Dì Minh, dì đối xử với con thật tốt.”
Trong phòng, Cố Tuyết Trinh không nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, nhưng tâm trạng vẫn xấu như trước.
Đặc biệt là khi cô nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài, không muốn ở trong nhà thêm một giây phút nào nữa.
Nghĩ như vậy, cô cũng hành động.
Ngay cả cơm trưa cô cũng không ăn, trực tiếp đi đến công ty.
Không nghĩ đến lại gặp Phong Diệp Chương vừa mới họp xong đi ra.
“Sao em lại đến đây?”
Anh nhìn Cố Tuyết Trinh cau mày hỏi.
Cố Tuyết Trinh nhìn những ánh mắt tò mò xung quanh, nghĩ đến chuyện trong nhà, cong môi nói: “Đến văn phòng rồi nói.”
Phong Diệp Chương thấy vậy, lập tức đi theo mà không nói gì.
Mọi người đều rất tò mò về mối quan hệ của hai người, thậm chí có người còn mạnh dạn đi lên hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813015/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.