Dư Đồng tức giận đạp cái xe hai cái, lại nhét xe về bãi để xe, kéo "Lương Kiện" chạy như điên. Nhưng hai người vẫn đến chậm, đến muộn tận mười mấy phút, may mà "Diệt Tuyệt sư thái" không làm khó hai người, sau khi hỏi tên thì cho bọn họ vào lớp.
Vẻ mặt "Lương Kiện" ngây thơ không biết, ngồi trong lớp nhìn đông nhìn tây, hưng phấn như vừa đứa trẻ vừa lên học mẫu giáo, Dư Đồng lại là vẻ sống không còn gì luyến tiếc, vào sổ đen của "Diệt Tuyệt sư thái", bọn họ cứ chờ xui xẻo trong học kỳ này đi.
Quả nhiên, một buổi học mà Dư Đồng và Lương Kiện bị gọi lên nhiều lần.
Dư Đồng là dựa vào tài năng của mình từ tỉnh ngoài thi đậu vào B đại, cậu tự nhận không kém cái kiểu học bá là bao, lên đại học cũng không chơi bời, tuy không căng như hồi học cấp 3, nhưng mỗi buổi học vẫn nghiêm túc nghe giảng. Hung danh của "Diệt Tuyệt sư thái" vang vọng bên ngoài, không chỉ cần chuyên tâm vào mỗi buổi học của bà, mà sau giờ học cũng phải bỏ công sức vào nữa. Bởi vậy, khi "Diệt Tuyệt sư thái" hỏi cậu hàng loạt vấn đề, cậu đều trả lời được, nhìn vẻ mặt của "sư thái" xem ra vẫn vừa lòng, cuối cùng tạm thời tránh được một kiếp.
"Lương Kiện" lại không may mắn như vậy.
Bài chuyên ngành của "Diệt Tuyệt sư thái" là dạy hoàn toàn bằng Tiếng Anh, nẽ quỷ nghe hiểu được mới lạ, "Diệt Tuyệt sư thái" hỏi liên tiếp mấy câu, nhưng vẻ mặt cô lại ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305084/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.