"Nè nè, làm ơn đừng khóc có được không? Xem như là tôi xin cô đó? Có thể để tai tôi yên tĩnh ba phút được không?"
Một người béo gần trăm cân ngồi dưới đất tựa vào cửa, khóc thút thít nghẹn ngào, vừa khóc là khóc cả tiếng không dừng lại, thỉnh thoảng còn dùng kiểu Lan Hoa Chỉ lau nước mắt, cái cảnh đó, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung – vô cùng thảm thiết!
Dư Đồng nghe xong "Lương Kiện" và Đông Sinh nói chuyện, có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì. Vốn cậu còn thấy khó tin cộng thêm chút tà hồ, trong lòng cũng hơi sợ hãi, dù sao cậu là một người theo chủ nghĩa duy vật dưới lá cờ đỏ, ngay cả phim kinh dị cũng chẳng xem hết một hai bộ, bây giờ lại có một nữ quỷ sống sờ sờ trước mặt, tam quan nát vụn rơi đầy đất bây giờ vẫn chưa nhặt lên.
Hai mắt "Lương Kiện" sưng vù như quả hạch đào, nước mắt ròng ròng nhìn Dư Đồng, như là con thỏ nhỏ bị hoảng sợ vậy, yểu điệu dùng Lan Hoa Chỉ che miệng muốn ngừng khóc. Nếu là một đại mỹ nữ khóc như vậy sợ là đàn ông ai cũng mềm lòng, nhưng đối diện lại là một tên béo thân cao trên mét tám cân nặng gần trăm cân! Thanh thuần cái khỉ khô!
Dư Đồng càng khó chịu hơn, cậu quay đầu lại vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, hận không thể đào hai con mắt ra.
"Đông Sinh, làm sao đây?" Lần đầu gặp mặt, Dư Đồng đã cảm thấy Đông Sinh không giống như những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305085/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.