Khi cả hai người được cứu lên, mọi người đến hỏi thăm và xem có bị thương ở đâu không? Thấy cả hai người đều ổn nên mọi người cũng yên tâm chỉ có Minh Anh là bị thương ở tay, nhưng sau khi băng bó thì không còn chảy máu nữa.
Nên cả nhóm quyết định sẽ đi chơi tiếp chỉ có đều không để Minh Anh trượt tuyết, bởi vì tay anh bị thương nên trượt sẽ rất nguy hiểm nếu như không đều khiển được.
Ban đầu anh không chịu nhưng Anh Thư nghiêm mặt, cô khoanh tay trước ngực nói:
-Bây giờ anh muốn bình yên để đi xuống núi, hay muốn em giải quyết anh trước rồi mới lên cáp treo để trở về hả?
Nhưng mà anh....
Minh Anh định nói gì đó xong lại thôi anh buồn thỉu buồn thiu nói:
Được rồi anh nghe em hết.
Anh nói như thế cô rất vui vẻ ôm cánh tay của anh nói:
-Em chỉ là đang lo lắng cho anh thôi mà, với lại em quyết định sẽ cùng anh xuống núi bằng cáp treo được không?
Nghe cô nói sẽ đi cùng đương nhiên anh rất vui, ôm Anh Thư vào lòng anh nói:
-Chỉ cần đi cùng em thì anh thế nào cũng được.
Lisa từ đầu đến cuối chứng kiến hai người nói chuyện với nhau, rồi cứ anh anh em em mà ớn óc nói:
-E...hèm, có phải ở dưới đó có vấn đề gì không? Sau từ khi trở lên thì em thấy hai người khác khác nhé!
Lúc này cả nhóm mới "h" lên trêu chọc hai người ngoại trừ Brian, bởi vì ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3738664/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.