Hôm nay Minh Anh hẹn Anh Thư đi ăn tối ở nhà hàng, cô cảm thấy lạ hỏi anh:
-Sao hôm nay anh có hứng thú rũ em đi ăn ở ngoài vậy?
-Bởi vì anh muốn có không gian riêng tư với em mà, em không thích à?
Anh Thư mỉm cười lắc đầu nói:
-Không phải, chỉ là em cảm thấy lạ thôi hôm nay không phải ngày lễ, cũng không nhân dịp đặc biệt nào hết nên em có chút thắc mắc thôi mà.
Được rồi chúng ta đi thôi em không cần phải thắc mắc gì hết.
Nghe anh nói như vậy rồi cô cũng không hỏi thêm gì nữa, Anh Thư chọn cho mình một chiếc váy trắng hở lưng, phía trước thì kính đáo váy dài qua khỏi đầu gối rất đẹp.
Bởi vì cô đã xinh đẹp sẵn rồi nên chỉ cần trang điểm nhẹ đã đủ nổi bật hơn người khác, Minh Anh đứng ở sảnh nhìn cô đi từ trên lầu xuống mà không chớp mắt.
Đến khi cô xuống bên cạnh anh rồi Anh Thư trêu:
-Ánh mắt này y như lần đầu tiên em đến Dương gia vậy, có phải anh đã để ý em từ lúc đó rồi không?
Minh Anh cười tươi vòng tay qua eo cô kéo cả người Anh Thư vào lòng, rồi anh cúi xuống hôn lên môi cô nói:
-Anh không biết mình đã yêu em từ lúc nào? Anh chỉ biết hiện tại em là lẽ sống của đời anh, bé cưng.
Cô xấu hổ đánh lên ngực anh nói:
-Anh thật dẻo miệng em không thèm nói chuyện với anh nữa.
Rồi cô đẩy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3740243/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.