Bên trong rất tối, mưa bên ngoài cửa sổ vẫn không ngừng trút xuống hắt vào, trong bóng tối có chút cảm giác mát lạnh, gió thu ập tới đầu giường làm tấm màn lay động nhẹ nhàng, có cảm giác buồn bã ập tới, Bạch Mặc Y lạnh lùng đứng đó, đôi mắt sáng như sao lúc này nhuốm đầy mờ mịt.
Người trên giường cảm giác ngủ không say, có luồng khí nóng bất bình thường toả ra từ đó, Bạch Mặc Y bỗng giật mình, tiếp xúc mãi khoảng cách gần vậy mà hắn lại chẳng có phản ứng gì, sương mù trong mắt mờ dần, loé lên nhiều tia đau lòng và bất đắc dĩ, một người lạnh lùng kiêu căng cô đơn như vậy, lúc này lại như một sinh mệnh vô lực nằm đó, không có chút năng lực phản kháng và tự bảo vệ mình, cứ như bị trời đất và người đời vứt bỏ vậy, trút hơi thở cuối cùng, đợi kết thúc sinh mệnh.
Hắn không nên như thế! Hắn thuộc người ở tận trên cao, ngạo thị thương hùng, nắm hết tất cả trong tay, chộp thiên hạ trong tay, mà hiện giờ lại cam chịu nằm ở nơi này, đến cả chút tiếp cận của nàng cũng không cảm giác!
Nếu....nếu lúc này có kẻ thù chợt đến, hẳn hắn cũng không đánh nổi chứ? Hay là....
Bạch Mặc Y nhìn mặt nạ ngọc chụp xuống lộ ra làn da màu đỏ dị thường, đến chiếc cằm duy nhất lộ ra cũng đỏ bừng vì phát sốt, đôi môi bạc lãnh đạm lộ ra khô nứt, vì tiếp xúc gần nên càng cảm giác rõ được luồng khí nóng toả ra trên người hắn, khẽ cụp mắt, hắn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775854/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.