Giờ phút này hạnh phúc ngập tràn quanh hai người nhìn càng đẹp nghiêng nước nghiên thành như mãi vĩnh viễn sánh cùng đất trời. Xung quanh toả ra làn hương u nhã tràn ngập uyển chuyển, giống bông tuyết đầu mùa rơi xuống tạo thành một hình ảnh bồng bềnh nên thơ, một bóng trắng phiêu linh như tuyết ngồi lặng lẽ trước mặt thềm, quanh người toả ra ánh sáng âm u, giọng trầm thấp như than như khóc, mắt nhìn vọng về xa xa, trên mặt trong trẻo lạnh lùng có chút ưu thương, đôi mắt đen u sầu lại thỉnh thoảng loé lên tia hạnh phúc, môi đỏ mọng hơi hé mở, một khúc ca đau thương sâu lắng vờn quanh những bông mai bay múa trong tuyết, như mưa rớt xuống mặt hồ lặng, mãi mới gợn lên chút sóng nhỏ, nhấp nhô tạo thành những vòng tròn nhìn vô cùng đẹp đẽ cảm động.
Lạc Vũ Trần đứng cách đó không xa, lẳng lặng nhìn nàng, ánh nắng ấm áp tà tà chiếu vào khuôn mặt đẹp hơi tái, nổi lên một vầng sáng nhợt nhạt mê ly thánh khiết, lông mi cong dài khẽ chớp chớp, tựa như cánh bướm rung động nhẹ nhàng, dao động vô tình, vẫn lắng đọng tận sâu trong đáy lòng hắn, cả người cũng dường như ngưng thở theo, có chút kích dộng, đau lòng, hơn nữa là tình yêu tuôn trào không ngừng như nước.
Khúc ca này hắn chưa nghe bao giờ, rất êm tai, ánh mắt hiền hoà khoá chặt trên người nàng, một người trong trẻo lại lạnh lùng lạnh nhạt như vậy, nàng thật đáng được hưởng hết mọi thứ tốt đẹp nhất trên đời, nàng đáng để hắn được yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775853/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.