Một tiếng “ọc ọc” truyền đến, hai mẹ con cùng quay đầu nhìn Xuân Nhi đang cúi đầu, ôm bụng.
“Xuân Nhi, đây cho ngươi ăn này!” Bạch Vô thương bưng một ít bánh hoa quế còn sót lại không nhiều đưa cho Xuân Nhi, trong mắt có chút đau lòng, bìnhthường Xuân Nhi có gì ngon đều đưa cho bé ăn cả, có đói nàng ta cũngkhông than câu nào.
“Đi nào, mẹ cho các ngươi đi ăn luôn!” Bạch Mặc Y vỗ vỗ áo đứng lên.
“Tiểu Thư, đi đâu ạ?” Xuân Nhi nhìn thoáng qua phòng bếp thảm hại, hỏi.
“Đi Lạc Nhật Hiên!” Bạch Mặc Y dựa vào trí nhớ trong đầu nói, Lạc Nhật hiên là tửu lâu nổi tiếng ở kinh thành, là một trong những sản nghiệp củasơn trang Lạc Vân, trong đó không chỉ có sang trọng, mà còn có rượu vàvô số thức ăn ngon. Trước đây Bạch Mặc Y thường xuyên đi, bởi nơi đó cóthể nhìn thấy Tam Vương gia Sở Quân Mặc, nhưng hiện giờ, nàng chỉ đơnthầun là muốn đi ăn cơm mà thôi!
“Hả? Tiểu thư lại muốn đi LạcNhật Hiên ư?’ Xuân Nhi kinh dị nói, hay là tiểu thư vẫn còn nhớ mãikhông quên đối với Vương gia chứ?
“Vì sao không đi? Ở đó khôngphải có rượu và thức ăn ngon hay sao? Tiểu thư ta đây chỉ có đi ăn cơmthôi mà!” Như nhìn ra suy nghĩ của Xuân Nhi, Bạch mặc Y nói thản nhiên.
“Nhưng mà….Nhưng mà tiểu thư, chúng ta….chúng ta không có tiền mà!” Xuân Nhicúi đầu vò góc áo nói, tiền các nàng đã tiêu hết rồi, giờ chẳng còn gì,lại cũng bị người hầu cướp sạch, hiện giờ các nàng nghèo rớt mồng tơikhông xu dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775750/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.