Quyết !
'Mẹ gọi con ạ ?'
- Mấy hôm nay, sao con cứ vắng nhà hoài thế ? Con giấu mẹ chuyện gì có đúng không ?
'Dạ không mẹ, con chỉ là tìm nơi yên tĩnh để tu luyện thôi ạ !'
- Tu luyện ?
'Dạ !'
Liên đương nhiên không nhìn ra tên nhóc con trước mặt mình đang nói dối, trình độ nói dối của cậu nhóc này có lẽ là không ai bì kịp, nói dối không biết ngượng mồm và cũng không chớp mắt.
- Thôi được rồi ! Con ra sau nhà rửa tay đi, mẹ dọn cơm.
'Dạ !'
Cậu bé đi đến bên cạnh lu nước, bên trong chứa đầy lu nước mưa. Cậu đưa tay vớ lấy chiếc ráo dừa múc lên ráo nước. Nhìn vào ráo nước trong vắt mát mẻ, chợt thấy hình ảnh của Kiên hiện ra trước mắt.
A...a...
Cổn...
Cậu giật mình quăng ráo nước và đưa tay lên dụi dụi mắt "không, vừa rồi là mình bị hoa mắt !"
Cậu cúi mặt xuống lu nước thì một lần nữa lại thấy hình ảnh của Kiên.
'Không...'
Cậu tập trung nhìn lại rồi đưa hai tay véo vào má mình, cậu thở dài "haiz...thì ra là do mình giống ông ấy !"
- Quyết à !
'Dạ !'
- Sao lâu vậy con ?
'Dạ con xong ngay đây ạ !'
Cậu bé ngồi nghiêm túc vào bàn ăn, tay cầm đôi đũa tre nhưng không gắp thức ăn.
Liên nhíu mày và dịu dàng hỏi "Sao vậy con ?"
'Sao không thấy ông ngoại vậy mẹ ?'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650414/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.