Quạ...
Màn đêm buông xuống là lúc cỏ cây hoa lá đắm chìm trong hơi sương lạnh buốt. Bầu trời đêm gió thổi vi vu...
Cậu bé đặt chiếc hộp gỗ xuống và đọc thần chú, một linh hồn yếu ớt liền xuất hiện.
'Con đưa cậu đến đây để làm gì ?'
Cậu bé nghiêm mặt lên tiếng "con sẽ giúp cậu hồi sinh !"
'Không được, con làm như vậy thì bản thân sẽ mang tội nghịch thiên, cậu biết tội này rất nặng !'
"Nhưng con không muốn mẹ con đau lòng khi mất đi cậu !"
Hoàng mỉm cười và ôn tồn nói với cậu bé "thôi con à ! chuyện gì rồi cũng sẽ qua, nỗi buồn nào rồi cũng sẽ vơi. Con cải tử hoàn sinh cho cậu thì bản thân sẽ rơi vào đại tội, cậu không muốn liên luỵ đến con, sống chết đều có số cả".
Cậu bé cũng hiểu được điều đó, nhưng nhìn thấy mẹ đau lòng khi mất đứa em trai mà lòng cậu thấy xót xa cho mẹ mình !
Hoàng nhìn cậu bé một lúc rồi khẽ bảo "con hãy sống thật tốt và cố gắng chăm sóc cho mẹ và ông ngoại, cậu sẽ rời đi sau canh ba".
Cậu bé nhìn về phía vô định, nơi ấy chỉ có đêm đen. Gió lay cây lá khẽ thì thào, xung quanh vắng lặng tiêu điều...cậu bé hỏi lại Hoàng một lần nữa "Cậu của con thật sự không muốn hoàn sinh ?"
Hoàng gật đầu !
'Cháu trai của cậu à ! Sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên, chúng ta hà tất phải cưỡng cầu'.
Ha ha ha...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650415/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.