Trời má ơi! Còn thách thức nữa chứ, đúng là Bình Nguyên cậu ta điên rồi, giờ có chạy cũng không kịp nữa, tôi đành nhắm mắt quay đi chỗ khác, cầu mong cậu ta đừng chết ở đây.
- Do mày nói đó nhá! Chuẩn bị chầu trời đi! DAAAA!
Một tiếng "Bốp" vang lên, sau đó là tiếng "Rầm" của ai đó ngã xuống. Thôi rồi thôi rồi! Vậy là khuôn mặt đẹp trai của cậu ta từ hôm nay sẽ bị sưng vù lên, thể nào mấy bạn nữ trong trường cũng khóc ròng vì tiếc cho xem, đúng là cá không ăn muối cá ươn, đã khuyên rồi mà vẫn cứ cố, sĩ quá nó vậy.
- Tôi đã nói rồi, cậu không..
Tôi quay lại, vô cùng bất ngờ là tên côn đồ đang nằm bẹp dí dưới đất, còn Bình Nguyên đang đứng thủ thế, trông ngầu ơi là ngầu, y như mấy anh nam chính trong phim hành động. Đúng rồi, cậu ta có võ mà, Karate đai nâu đai đen gì đó, sao giờ tôi mới nhớ ra cơ chứ! Bảo sao mà đứng trước nguy hiểm lại có thể bình tĩnh như vậy, đúng là quá giỏi rồi!
Bình Nguyên phủi phủi áo, nhìn tên còn lại, hắn ta liền run lên bần bật, vội vàng lôi xác tên đang nằm mà chạy đi. Nhìn là biết đau cỡ nào rồi, ăn một đòn của dân võ thì chưa thăng thiên là may. Tôi chẹp miệng, thế này là đi luôn hàng tiền đạo rồi, may ra sống sót thì chắc sau này chỉ ăn cháo được thôi. Bỗng tôi thấy rợn cả người, lâu nay tôi không hề biết cậu ta mạnh đến vậy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-yeu-duoc-khong/2886007/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.