16
“Thêm bao nhiêu?”
Lê Xu ngước mắt lên kính chiếu hậu, bắt gặp ánh mắt anh. Cô nói ra một mức giá thấp nhất nhưng đầy kiên quyết: “Một xu”
“...”
Trần Tự Châu ngẩn ra một thoáng, rồi bật cười thành tiếng. Anh khởi động xe: “Cô hào phóng quá!”
Lê Xu thản nhiên đáp: “Đương nhiên rồi.”
Vì trước đó chưa bàn bạc, chuyến đi được quyết định ngẫu hứng trên xe, nên họ chọn khu gần nhất để đi trước. Ăn uống thì có nhiều lựa chọn hơn.
Xe dừng ở con hẻm phía sau. So với hẻm trước đông đúc, hẻm sau chủ yếu là người địa phương, không quá náo nhiệt nhưng không khí đời sống lại đậm đà hơn.
Họ chọn một quán ăn nhỏ có đánh giá khá tốt trên mạng. Ăn xong, trời còn sớm, Lê Xu đề nghị đi dạo một chút.
Bóng đêm bao trùm, đèn đường dần sáng lên, rực rỡ như ban ngày. Những con hẻm nhỏ đông nghịt người qua lại, khắp nơi có thể thấy du khách mặc Hán phục đang chụp ảnh, cùng với các nhiếp ảnh gia.
Tiếng rao của các quán rượu, quán ăn không ngừng vang lên, tiếng khách khứa ồn ào khắp nơi.
Đi qua hẻm nhỏ ra phố chính càng thêm nhộn nhịp. Có mấy chàng trai cầm tấm card hỏi thăm du khách qua đường.
“Board game, board game chơi không ạ?”
Thấy Lê Xu và Trần Tự Châu, một chàng trai trong số đó mắt sáng bừng, có lẽ thấy có hy vọng, ba bước hai bước chạy đến: “Anh đẹp trai, chị xinh gái, chơi board game không ạ?”
Cậu ta lập tức đi đến trước mặt Lê Xu, chắn đường cô.
Lê Xu cúi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622898/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.