15
Trong lòng Lê Xu vừa tức giận mắng thầm, vừa không kìm được liếc nhìn Trần Tự Châu đang ngồi đối diện.
Anh hơi nghiêng người về phía Hứa Lâm, hỏi han tình hình. Anh chỉ ngồi nửa ghế, chiếc áo sơ mi cộc tay màu xanh lam được đóng thùng gọn gàng vào quần tây, thắt lưng siết chặt. Đôi chân dài miên man trong chiếc quần tây vắt qua bàn trà, vừa dài vừa thẳng tắp.
Mu bàn tay đặt trên đầu gối gân xanh nổi rõ, ngón tay kẹp cây bút máy thỉnh thoảng lại khẽ chuyển động theo câu hỏi hoặc câu trả lời, toát lên vẻ điềm tĩnh nhưng cũng pha chút thoải mái.
Cảnh tượng này đẹp như một thước phim điện ảnh vậy, nhìn rất vừa mắt.
Tâm trạng bực bội của Lê Xu không khỏi dịu lại. Ánh mắt cô lướt qua một lượt rồi dừng lại ở cánh tay phải anh đang giơ lên.
Một vết sẹo cũ nằm ở mặt trong cánh tay, gần khớp khuỷu tay. Vết sẹo dài bằng ngón trỏ, mép phẳng lì, lớp vảy đã bong ra để lộ lớp da non màu nhạt hơn màu da bình thường.
Chắc vết sẹo này đã lâu rồi, trước đây cô gặp anh toàn thấy anh mặc áo dài tay. Hơn nữa, vị trí vết sẹo ở mặt trong cánh tay khá kín đáo, nếu không nhìn kỹ thì đúng là không phát hiện ra được.
Nhìn chằm chằm vào vết sẹo cũ đó, sự tò mò trong lòng Lê Xu không khỏi trỗi dậy.
Một vết cắt lớn như vậy, mép còn phẳng phiu thế kia, giống như bị một lưỡi dao sắc bén lướt qua vậy. Hồi đại học, cô có một người bạn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622897/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.