Thanh Nhi đi trước mở cửa, đập vào mắt là một đám người, dẫn đầu là nam nhân mặc triều phục, gương mặt tĩnh lặng không nhìn ra hỉ nộ, có vẻ như từ trong triều mới về, còn chưa kịp thay áo. Bên cạnh hắn là thiếu nữ một thân váy hoa xinh đẹp, gương mặt nàng được trang điểm cẩn thận, trời đã tối nhưng y phục vẫn tơm tắc, trâm ngọc trên tóc lay động theo từng động tác của nàng, phía sau là một đám hán tử và một nha hoàn, người nào người nấy tay đều cầm đuốc, nhất thời Linh Viên sáng như ban ngày.
“Lão gia...” Thanh Nhi chào một tiếng, sau đó liền lui ra sau, để cho bọn họ tiến vào.
“Tiểu thư nhà ngươi đâu?” Bạch Vân Hoài quét mắt nhìn xung quanh, vẫn là khung cảnh này nhưng tựa hồ lại có chút thay đổi, mấy năm trước hắn có đi qua đây, lúc đó nơi này vẫn là một mảnh hoang tàn, cây cối mộc um tùm che hết cả đình viện, vậy mà hiện tại trong viện một mảnh sạch sẽ, chồi non của mầm cây con cũng bắt đầu đâm chồi, báo hiệu một cuộc sống mới.
“Tiểu thư...” Thanh Nhi còn chưa kịp mở miệng, cánh cửa phòng đã mở ra, gian phòng dành cho chủ tử nằm đối diện cửa viện, nên khi Bạch Tử Linh vừa mở cửa ra liền có thể nhìn thấy đám người Bạch Vân Hoài.
“Ta ở đây.”
Thiếu nữ một thân lam y, mềm mại như dòng suối, thân hình uyển chuyển từ từ dần dần xuất hiện trước mắt mọi người, mái tóc nàng đen dài, được bùi cao đơn giản, trên mặt mang khăn che mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xuyen-ky-duyen/1700982/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.