Lúc trở về phủ thì sắc trời cũng đã không còn sớm, đám người canh giữ Thừa tướng phủ bên ngoài đối với việc nàng thường xuyên ra vào phủ đã quá quen thuộc, cho nên cũng không có bận tâm bên cạnh nàng xuất hiện thêm một người, chỉ là ánh mắt bọn họ nhìn nàng đã khác với trước, tựa hồ mang hàm ý gì đó mà chính bản thân nàng cũng không rõ.
Xuyên qua đường mòn, nhìn sân viện ngày trưa như rừng rậm hiện đại đã được quét tước sạch sẽ, tuy vẫn rách nát hoang tàn nhưng không còn lạnh lẽo trống vắng nữa. Nàng từng bước đi vào, bộ dạng thong dong, Thanh Nhi và Lạc Hàm theo sát phía sau, ánh mắt liếc một lượt khắp căn phòng, không thấy đồ vật bị di dời, chẳng có minh chứng nào cho thấy căn phòng đã bị người khác chạm vào, chỉ là bụi bám trên bàn trang điểm hiện tại đã được quét dọn sạch sẽ.
Bạch Tử Linh nguy hiểm nheo mắt lại, bàn trang điểm vốn là nơi nàng ít sử dụng nhất, thường ngày có bụi bám một lớp nàng cũng không có quan tâm, Thanh Nhi muốn quét dọn nàng cũng không cản, chỉ là hai ngày nay xảy ra khá nhiều chuyện, cho nên bàn trang điểm không có ai quét dọn, trước khi ra ngoài nàng còn thấy rõ một lớp bụi bám trên mặt bàn, hiện tại trở về bàn đã được quét dọn sạch, điều này nói lên điều gì?
“Tiểu thư, làm sao vậy?”
“Lạc Hàm, đi tìm xem con chuột nào đã vào phòng ta.” Lạc Hàm ngẩn ra, rất nhanh liền hiểu ý rời đi, dựa vào sức quan sát của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xuyen-ky-duyen/1700981/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.