Tất cả bọn họ đều nghe thấy tiếng cười khẩy này, ánh mắt đều nhìn sang Lăng Tiêu Tường. Lăng Tiêu Tường lại nhìn chằm chằm Hạ Tịch Nghiên: “Cái kim trong bọc lâu ngày sẽ lòi ra thôi, Hạ Tịch Nghiên, tới lúc đó hy vọng cô vẫn có thể giả vờ bình tĩnh như vậy!” Nói xong, cô ta đi thẳng về phía văn phòng của Mục Chính Hi. Mọi người nhìn theo Lăng Tiêu Tường, bây giờ bộ phận thiết kế đã chia làm hai phe. Một phe đứng về phía Lăng Tiêu Tường, một phe khác đứng về phía Hạ Tịch Nghiên, rất ngứa mắt Lăng Tiêu Tường. “Cô ta nói vậy là có ý gì?” Lúc này có người nhìn sang Hạ Tịch Nghiên rồi hỏi. Hạ Tịch Nghiên suy nghĩ rồi cho bốn chữ: “Ghen ghét đố kị!” Bọn họ bật cười cả lên. “Vậy vừa nấy thì sao, ở cửa công ty ấy, người trong xe là cô và tổng giám đốc Mục à?” Có người hỏi. Hạ Tịch Nghiên suy nghĩ, gật đầu: “Phải!” “Xảy ra chuyện như vậy, tôi và tổng giám đốc Mục phải nghĩ cách ứng phó, không ngờ rằng lại có nhiều phóng viên chặn cửa như vậy…” Hạ Tịch Nghiên nói. Dù sao cô nói với vẻ hợp tình hợp lý như vậy, trong lòng cũng có hơi áy náy. Cô không hề muốn để người khác biết được cô và Mục Chính Hi đã từng kết hôn. Bọn họ chưa hề tổ chức hôn lễ, chỉ âm thầm đi đăng ký kết hôn thôi. Người hai bên gia đình biết tin bọn họ kết hôn cũng chẳng quá năm người. Chuyện này cũng rất khó bị đào ra. Hạ Tịch Nghiên không hề muốn nhắc tới nữa, cũng không muốn có quan hệ với Mục Chính Hi nữa. Đối với cô mà nói, chuyện đã qua rồi thì cho qua đi, không muốn đem ra để người khác hóng hớt làm gì. Sau khi nghe thấy Hạ Tịch Nghiên nói xong, bọn họ mới gật đầu. Nhưng Khả Khả lại cất lời: “Tịch Nghiên, đây không phải là lần đầu tiên cô có scandal với tổng giám đốc Mục, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn!” Hạ Tịch Nghiên biết, Khả Khả đang nhắc nhở cô phải chú ý Lăng Tiêu Tường. Nhắc tới chuyện này, Hạ Tịch Nghiên đột nhiên nhớ tới chuyện lần trước bị bắt cóc. Tới bận bây giờ Hà Lục Nguyên vẫn chưa bị sa lưới, không biết trốn tới nơi nào rồi. Nếu như tìm được, có lẽ cũng có thể †ìm ra được cái người đứng đằng sau sai khiến ông ta… Hạ Tịch Nghiên cũng vô thức liên tưởng tới đây, hoàn hồn lại nhìn Khả Khả, gật đầu nói: “Tôi biết rồi.” Đúng vào lúc này, có hai nhân viên đi tới, không nhịn được mà cất lời. “Đầu năm nay chỉ dựa vào cái miệng thôi mà chết cũng nói thành sống được. Nhưng không ngờ rằng thật sự còn có người muốn làm kẻ thứ ba đấy!” Lời này rõ rang là đang nhằm vào Hạ Tịch Nghiên. Hạ Tịch Nghiên ngồi ở đó không nói lời nào. Lúc này, một người khác lên tiếng: “Đúng đấy, ôi, nhưng mà con người bây giờ cũng thật là, có chút sắc đẹp là đã bắt đầu bò lên trên, cũng không biết có phải chính người đó cố ý lan tin hay không nữa!” “Nè, mấy người đủ chưa đấy!” Lúc này, Khả Khả không chịu nổi nữa, lập tức nói Bọn họ hóng hớt là bởi vì chuyện đã xảy ra rồi. Nhưng Khả Khả ghét nhất là mấy người nói huyên thuyên sau lưng người khác như thế này. “Làm sao? Còn không cho người khác nói àI?” “Dám làm thì phải dám nhận!” Hai người khi trừng mắt liếc Hạ Tịch Nghiên một cái, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]