Chương trước
Chương sau
Hạ Tịch Nghiên nhìn bọn họ, tổng kết lại rồi nói: “Tất cả những chuyện viết trên báo là giả thôi, không phải thật!”
Cô vừa thoát được khỏi bàn tay ác ma của Mục Chính Hi, làm sao có thể cưới anh ta lần nữa được!
Nhưng lời tổng kết của cô lại không khiến bọn họ hài lòng.
“Tịch Nghiên, cô tưởng cô nói như vậy thì bọn tôi sẽ tin sao. Vì sao cô lại ở trong nhà tổng giám đốc Mục, còn ăn cơm cùng nhau nữa, vừa nhìn đã biết quan hệ không †âm thường rồi!” Khả Khả nhìn cô rồi nói.
Cô ấy cũng rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì mà!
Ở cùng với Hạ Tịch Nghiên lâu như vậy rồi, cô ấy cứ cảm thấy Hạ Tịch Nghiên giống như một câu đố vậy, trên người có rất nhiều bí mật, nhưng cô rất khiêm tốn, không nói gì cả.
Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội rồi, bọn họ phải hóng hớt mới được!
Nhìn dáng vẻ cố chấp này của bọn họ, Hạ Tịch Nghiên cất lời: “Đầu tiên, tôi trả lời câu hỏi nhất, thứ nhất, tôi và tổng giám đốc Mục đã quen biết từ rất lâu trước đây rồi, đại khái là hai năm trước, nhưng giữa) chúng tôi không có bất kì tình cảm nào cả!” Hạ Tịch Nghiên nói rõ ràng từng chữ một.
Cô nói ra toàn bộ chuyện của mình trước mặt bọn họ, cho dù là kết hôn thì giữa bọn họ cũng không có tình cảm, cô không nói dối.
“Thảo nào, cứ cảm thấy cô và tổng giám đốc Mục là lạ!” Có đồng nghiệp nói.
“Thứ hai, tôi không gian díu với tổng giám đốc Đường, không có chuyện như vậy!”
“Thứ ba, tôi và anh ấy không có chuyện gì trong tương lai cả. Bây giờ là quan hệ cấp trên cấp dưới, cũng chỉ quen biết mà thôi!” Hạ Tịch Nghiên nói từng câu từng chữ một.
Bọn họ đều biết Hạ Tịch Nghiên là một người không thèm nói dối, có gì nói nấy.
Cho nên khi nghe cô nói xong thì cũng gần như tin tưởng.
“Vậy sao cô lại ăn cơm ở nhà tổng giám đốc Đường?” Có người hỏi.
“Tôi không chỉ quen biết tổng giám đốc Mục mà còn quen biết cả bà cụ Mục, con người bà ấy rất tốt, trước đây chăm sóc tôi rất nhiều. Lần này bà ấy từ nước ngoài về, tôi chỉ đi thăm bà ấy mà thôi, không ngờ rằng lại có người chụp được!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Tất cả những lời Hạ Tịch Nghiên nói đều vô cùng hợp lý.
“Hóa ra là vậy!”
“Chính là vậy đó!” Hạ Tịch Nghiên nói nhấn mạnh từng chữ.
Đúng vào lúc này, Lăng Tiêu Tường đi ra †ừ trong thang máy, nghe thấy lời Hạ Tịch Nghiên nói, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười khẩy, hừ lạnh một cái.
Tất cả bọn họ đều nghe thấy tiếng cười khẩy này, ánh mắt đều nhìn sang Lăng Tiêu Tường.
“Vậy sao cô lại ăn cơm ở nhà tổng giám đốc Đường?” Có người hỏi.
“Tôi không chỉ quen biết tổng giám đốc Mục mà còn quen biết cả bà cụ Mục, con người bà ấy rất tốt, trước đây chăm sóc tôi rất nhiều. Lần này bà ấy từ nước ngoài về, tôi chỉ đi thăm bà ấy mà thôi, không ngờ rằng lại có người chụp được!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Tất cả những lời Hạ Tịch Nghiên nói đều vô cùng hợp lý.
“Hóa ra là vậy “Chính là vậy đó!” Hạ Tịch Nghiên nói nhấn mạnh từng chữ.
Đúng vào lúc này, Lăng Tiêu Tường đi ra †ừ trong thang máy, nghe thấy lời Hạ Tịch Nghiên nói, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười khẩy, hừ lạnh một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.