Tưởng Cầm không nỡ rút tay lại, “ồ” một tiếng. Nghe ra sự thất vọng của cô, Mộ Dung Hoành Nghị bật cười: “Lát nữa sẽ đưa em đi ăn món khác nhé.”
Đúng lúc này, một tiếng chào hỏi mang theo sự ngạc nhiên vang lên: “Tổng giám đốc?”
Hai người ngẩng đầu lên, Mộ Dung Hoành Nghị không thể nhìn được, dựa vào giọng nói mà phán đoán, có chút quen tai, nhưng chắc chắn không đạt đến trình độ có thể đoán được là ai. Gọi anh là Tổng giám đốc, có lẽ là nhân viên của công ty.
Anh hướng về phía cô ta, gật đầu, đối phương vô cùng ngạc nhiên nói: “Không ngờ, ngài cũng đến đây ăn!” Đường đường là Tổng giám đốc của Tưởng thị, lại đi ăn KFC, nhìn thế nào cũng cảm thấy cảnh tượng nào cũng không đúng.
“Thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị cũng không tồi.” Mộ Dung Hoành Nghị bình tĩnh như cũ.
“Vậy ngài cứ ăn thong thả, tôi ở bên kia còn có bạn, tôi không làm phiền ngài nữa.”
Người vừa đến trước khi đi còn liếc nhìn Tưởng Cầm mấy lần, sau khi ngồi xuống, lại thì thầm với mấy người bạn của mình. Tưởng Cầm không quan tâm, người khác thích nói gì là tự do của họ, đã lựa chọn đi ra ngoài cùng với Mộ Dung Hoành Nghị, chuyện này chắc chắn sẽ không tránh khỏi.
“Đi thôi.” Anh đứng dậy, nắm lấy tay cô, Tưởng Cầm cẩn thận đỡ anh, cố gắng tránh những nơi đông người.
Anh nắm rất chặt, lúc đi ra ngoài, cả đường đi vẫn nắm chặt lấy tay cô. Tưởng Cầm liếc nhìn góc nghiêng của anh, nhỏ tiếng hỏi: “Sao vậy?”
Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372172/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.