Nguyên cả một phòng làm việc vô cùng yên tĩnh, đối với việc Tưởng Cầm được phục chức, thái độ của đám người đã sớm không còn giống như trước đó. Có nói như thế nào thì người ta là người đã giành được huy chương vàng trong cuộc thi thiết kế giày hàng đầu, nói một cách khác, tùy hứng từ chức cũng được, đột nhiên phục chức cũng được, người có thực lực nên sống tùy thích một chút.
Lúc này, Cao Dương chậm rãi ung dung lắc lư đi vào, mới vừa đi đến trước bàn làm việc của Tưởng Cầm: “Cô Tưởng, hoang nghênh cô trở lại với công việc.”
“Trợ lý đại nhân, anh khách khí rồi.” Trong khoảng thời gian này, Tưởng Cầm với anh ta cũng đã quen thuộc, đương nhiên thái độ đã thân quen không ít.
Nghiêm Túc ngước mắt nhìn lên, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra cô với Mộ Dung Hoành Nghị thân mật bao nhiêu.
Chú ý tới những người khác đều dựng lỗ tai lên, Cao Dương đi đến gần, cố gắng hạ thấp giọng: “Là tổng giám đốc kêu tôi đến đây, anh ấy đến đây không tiện.”
Gương mặt của Tưởng Cầm đỏ ửng, giả vờ như là không nghe thấy, tiếp tục chỉnh lý.
Cao Dương cười nói: “Có cần gì giúp đỡ thì cô cứ việc tìm tôi.”
“Cảm ơn.”
Cao Dương quay người đi ra ngoài, đúng lúc đụng phải Vưu Thiên Ái đang đâm đầu đi tới.
Thấy là anh ta, ánh mắt của Vưu Thiên Ái trốn tránh theo bản năng, giả vờ như là không nhìn thấy, nghiêng đầu muốn đi lướt qua.
Cao Dương dừng lại, trên mặt nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372156/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.