Trưởng bộ phận Tiêu sững ra, không ngờ Tổng giám đốc lại đột nhiên hỏi đến vấn đề này. Giống như loại chuyện nhỏ này, bình thường đều là nhà thiết kế hàng đầu tiến cử, ông ta không có ý kiến thì đưa đơn xin đợi phê chuẩn, một chuyện rất đơn giản, hoàn toàn không đáng để bàn luận trong cuộc họp của công ty.
Nhưng ông ta rất nhanh đáp: “Năm nay định đưa người mới đi.”
Mộ Dung Hoành Nghị không nhanh không chậm hỏi: “Có người được chọn rồi sao?”
“Tôi định...”
“Nếu không có chọn được ai, tôi tiến cử một người là được rồi.”
Trưởng bộ phận Tiêu hoàn toàn bị làm cho mơ hồ, mặc kệ như thế nào, Tổng giám đốc tiến cử, chọn được người rồi cũng phải nói là chưa có! Ông ta biết lắng nghe, kích động nói: “Tôi vừa hay đang đau đầu về chuyện chọn người! Tổng giám đốc chọn được ai, vậy thì thật sự quá tốt rồi!”
Mọi người liếc nhìn ông ta, có sự khinh bỉ trong đó.
Trưởng bộ phận Tiêu phớt lờ, vì con đường làm quan, đâu thể không hiểu một vài chuyện chứ?
Mộ Dung Hoành Nghị khẽ mỉm cười: “Tưởng Cầm, ông cảm thấy thế nào?”
Vừa dứt lời, trưởng bộ phận Tiêu sững người, sau đó, lại có hơi khó xử: “Ờm... nhưng Tưởng Cầm đã từ chức rồi...”
Mộ Dung Hoành Nghị xoay nửa người ra, thái độ lạnh nhạt: “Công ty không không dễ gì bồi dưỡng ra nhân tài, sao có thể đột nhiên từ chức? Trưởng bộ phận Tiêu, ông dẫn dắt mọi người kiểu gì thế?”
Trưởng bộ phận Tiêu trán toát mồ hôi hột, vội đáp: “Tổng giám đốc, cậu yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372155/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.