Mộ Dung Hoành Nghị nhìn vẻ mặt của cô thì tâm trạng hơi bực bội. Anh nhìn cô, giọng nói lười biếng lộ ra sự lạnh lẽo: "Cô dám nghĩ bậy bạ về tôi ở trong lòng thì xem tôi xử lý cô thế nào!"
Tưởng Cầm không nhanh không chậm nói: "Nếu anh đường đường chính chính thì còn sợ người khác nghĩ anh thế nào sao?"
"Cô thì không được!"
"Vì sao tôi lại không được?"
Mộ Dung Hoành Nghị nhìn khuôn mặt nhỏ không chịu thua thì đôi mắt híp lại từ từ mở to, chậm rãi cười: "Được rồi, hôm nay tôi sẽ coi như không xảy ra chuyện này cũng không tính toán với cô."
Người phục vụ bưng đồ ăn lên, anh cầm đũa rất có hứng thú thưởng thức, còn không ngừng gật đầu: "Cô cũng giới thiệu được đó."
Anh đột nhiên thay đổi làm cho Tưởng Cầm ngây người.
Cô biết Mộ Dung Hoành Nghị chưa từng thỏa hiệp, nếu có thì sẽ là con đường đen tối. Hôm nay anh sao vậy? Nói thật anh như vậy làm cho Tưởng Cầm không được tự nhiên, luôn có ảo giác bị tính kế.
Mộ Dung Hoành Nghị thấy cô không động đũa chỉ nhìn chằm chằm mình thì cầm khăn ăn lau khóe miệng, nhướng mày nói: "Cô muốn nói gì thì nói đi."
Nhân lúc tâm trạng của anh rất tốt.
Tưởng Cầm hơi cụp mắt, mím môi nói: "Nếu… Tôi nói nếu có người tỏ tình với anh… Ý tôi là đối phương là người phụ nữ anh không thích, vậy anh sẽ không chấp nhận đúng không?"
Bởi vì cuộc nói chuyện của cô với Tưởng Xuân nên cho tới bây giờ trong lòng cô vẫn nặng nề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372130/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.