– Em nghe hình như là tiếng cô Nguyệt và bà sang thì phải!
– Ừ, nhưng không biết sang đây với mục đích gì?
– Mợ cứ vào đi, xem mẹ con bà ấy lại dở trò gì!
– Em cầm giỏ hoa ra sau nhà rửa sạch rồi để ráo nước cho mợ!
– Vâng.
Cô nói xong thì chỉnh qua váy áo rồi đi vào nhà, làm như ngạc nhiên và mong chờ cô chào đon đả:
– Ơ, mẹ với chị sang thăm sao không nói con một tiếng để con đón ạ?
Bà Xoan nghe tiếng cô chào hỏi thân tình thì cũng đứng lên vẽ một màn mẹ con ngọt nhạt:
– Mẹ và chị nhớ con, với cũng muốn sang thăm bà thông gia và con rể!
– Dạ, mẹ ngồi xuống đi ạ!
Bà Liên nhìn một màn tình cảm ba mẹ con cô mà cười gật đầu, nhận thấy con gái cả nhà bà Xoan đúng là sắc nước hương trời thì bà Liên hết lời ca tụng:
– Bà đúng là khéo sinh hai đứa con gái, đứa nào cũng xinh đẹp và ngoan. Từ ngày con Ngọc về làm dâu mà tôi nhàn đi rất nhiều đấy!
– Ôi, bà cứ khéo khen ạ! Chúng nó còn non dại mong bà chỉ dạy thêm!
– Thế cô Nguyệt đây đã có chỗ nào dạm hỏi chưa bà?
– Cháu lớn nhà tôi cũng tới tuổi gả chồng rồi mà chưa có ai đâu, bà xem bên nhà họ hàng có cậu nào chưa vợ thì nhớ tới cháu mà mai mối giùm tôi nhé?
– Tôi thấy cô Nguyệt xinh đẹp thế kia thì dễ gì tới lượt họ hàng nhà tôi!
– Bà cứ động viên cháu nó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-troi-cho/3176391/chuong-11.html