Chương trước
Chương sau

– Nằm như này vừa ý em rồi chứ!
– Cậu…
– Nằm im tôi ôm ngủ, nếu chống cự tôi làm gì giáng chịu!
Cô không nghĩ càng ngày cậu càng kiểu quá đáng và có chút vô sỉ nữa! Nhưng thôi chống cự người như cậu chỉ có thiệt thân nên cô ngoan ngoãn nằm im lặng nhắm mắt.
Cậu hai thấy cô vợ chịu nghe lời thì lấy làm hài lòng, những khổ nỗi ôm cô nằm một lúc mà mùi hương hoa hồng trên người cô cứ tỏa ra thơm ngát làm cho cậu không thể ngủ nổi, bao lần nói không nhưng trái tim lại cứ hướng về cô và những lần gần đây mất hết cả liêm sỉ là vì khó kiềm chế trước cô vợ đặc biệt này và hôm nay cũng phải mặt dày vì cô nữa.
Càng cố trấn an bản thân bình tâm thì chỗ đó của cậu lại càng có phản ứng, chưa bao giờ cậu có cảm giác ham muốn với bất kỳ một cô gái nào, mặc dù xung quanh cậu luôn có rất nhiều các cô khuê nữ xinh đẹp hơn người, thế mà cậu lại chỉ có cảm giác với duy nhất người con gái có vẻ đẹp bình thường này…
Cô lúc này cố ru bản thân ngủ nhưng lại có cảm giác người đối diện cứ chăm chăm nhìn mình thì tim cô lại đập loạn, mở mắt ra thì ngại, cố ngủ thì không được, cô không biết làm sao thì đành nghĩ ra cách giả vờ như mơ màng rồi quay lưng về phía cậu để có thể dễ dàng hít thở bình thường.
Bao nhiêu ngày trước đó không sao, tự nhiên mấy hôm nay cậu làm cho cô bấn loạn, cô chính xác là có tình cảm với cậu nên giờ cô mới ngượng ngùng, bối rối thế này…nhưng cậu đối với cô thì sao nhỉ? Cô chả đoán được tâm tư, chỉ biết rằng bây giờ cậu tốt với cô hơn trước, nói với cô nhiều hơn trước, còn những hành động vừa qua là có ý trêu đùa mà thôi…chỉ thế thôi Ngọc ạ…nên mày đừng có nghĩ nhiều làm gì.
Mới vừa nằm quay bên này một lúc mà cô lại bị ai đó xoay người lại, cái người vô lý này không định để cho cô ngủ chắc, mấy hôm nay cứ điên điên khùng khùng không hiểu lại làm sao nữa, cô cuối cùng không chịu được lại đành gỉa vờ như bị làm thức dậy nhăn nhó cằn nhằn với cậu:
– Cậu không định cho em ngủ à?
– Nằm im như này thì tôi cho ngủ!
– Nhưng em mỏi!
– Thế thì nằm ngửa đi!
– Em không quen, cứ như này em ngủ sao nổi!
– Không ngủ thì thức đi!
Ôi… không nghĩ con người này lại ngang tàn như vậy, cô ấm ức không sao được thì ngồi bật dậy thì cậu lại kéo cô nằm lại xuống, cô bực lắm mới phản kháng:
– Cậu hôm nay bị sao thế?
– Không ngủ được!
– Không ngủ thì một mình cậu thức đi!
– Em nhẫn tâm thế à?
– Thế giờ cậu muốn sao?
– Muốn em…
Cô ngồi ngây người ra khi nghe cậu nói thế, còn chưa kịp nói thêm hay điều chỉnh tâm trạng thì cậu đã chiếm lấy môi cô rồi, cô giật mình tỉnh cơn mê đẩy cậu ra nhưng cậu cứ ôm chặt lấy cô hôn không chịu buông. Cô dứt khoát đẩy cậu ra rồi lên tiếng:
– Cậu làm như này là có ý gì? Cậu muốn hành hạ em?
– Không phải!
– Không thì vì sao chứ?
– Vì tôi thích em!
– Cậu…
Nghe cậu nói thích mình thì tâm tư Ngọc xốn xang, rung động, như vậy là đủ rồi, cậu cũng thích cô là quá đủ rồi, cô chỉ cần cậu thừa nhận câu đó thôi. Cô xúc động ngước đôi mắt đo đỏ nói:
– Em cảm ơn cậu đã để tâm tới em, dành tình cảm cho em! Như này là đủ rồi!
– Nhưng tôi thì chưa!
– Sao ạ?
– Ý tôi là em phải hoàn toàn thuộc về tôi!
– Thì…thì em vẫn là vợ cậu mà!
Nói mãi cô vợ không hiểu nên cậu không nói nữa mà cúi xuống hôn cô tiếp, thì cô lại chặn lại:
– Cậu đừng hôn em nữa!
– Tại sao?
– Tóm lại là cậu không được hôn nữa! Em ngủ đây!
Cái cô vợ ngốc này nữa, cậu thể hiện như thế mà không nhận ra gì cả, lại còn cứ chối đây đẩy. Nhìn bộ dạng của vợ mà cậu mỉm cười đắc ý, trông đáng yêu thế kia làm sao mà cậu không chết như Từ Hải chứ, cô cứ như cơn thuốc phiện cuốn lấy cậu, làm cho cậu nghiện mà không muốn dứt ra, cậu lại hôn nhẹ vào môi cô rồi thì thầm vào tai:
– Tôi chỉ không làm được chuyện đó với người khác thôi! Còn em thì cả đêm nay đều có thể và từ nay về sau ngày nào cũng làm được, em thích một lần, hai lần, hay …nhiều lần tôi đều có thể đáp ứng em…
– Cậu…cậu lại nói nhảm gì vậy?
– Không tin tôi thử làm cho em xem!
– Ơ…ưm…
Ngọc vừa xấu hổ, vừa ngỡ ngàng với những gì mình nghe thấy còn chưa nói được gì ra hồn thì đã bị cậu áp chế, môi cậu lại tìn môi cô mà gặm nhấm, mân mê, cậu cứ làm còn cô cứ mãi nghĩ tới những lời cậu nói, thế là sao…có thật là như lời cậu nói không?
Cảm thấy có người không tập trung nên cậu cắn nhẹ vào môi khiến cho cô nhăn mặt, cậu giữ chặt tay cô đe dọa:
– Em mà còn thái độ nghi ngờ thì em chuẩn bị nhận hậu quả đi!
– Em…
Lần này cậu không khoan dung nữa mà hôn nhiệt tình hơn, mùi vị thơm mát, thanh ngọt của trà mà hôn đến mấy lần vẫn còn đọng lại trên môi lưỡi của cô, nuốt hết những âm thanh còn chưa kịp phát ra từ miệng cô, quyến luyến hòa quện với nhau khiến cho cô đầu óc chếnh choáng, chỉ kịp than nhẹ một tiếng trong lòng mà không thể chống cự lại được loại mê hoặc môi lưỡi quá hấp dẫn này nên đành để cậu hôn và hôn…
Một lúc sau cơ thể cô bỗng nhiên nóng lên, cô vô thức vòng tay ôm lấy cổ của cậu, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của người chồng mà cô đã đem lòng yêu thương này, miệt mài làm theo cậu như bị thôi miên, như là uống phải thứ rượu mạnh nào đó, say rồi mà chả biết mình say…
Cậu cảm nhận được cô đã hợp tác nên bàn tay cậu chầm chậm vuốt ve vùng eo, rồi khẽ lướt qua vùng bụng phằng lì của cô rồi tiếp đến là luồn tay vào trong áo. Những ngón tay cậu như có nhịp cứ dờ lên nữa, lên mãi cho tới khi chạm vào hai trái đào căng mịn và đầy sức sống của cô thì mới chịu dừng lại. Trong màn đêm, giọng của cậu nhẹ nhàng vang lên:
– Cho tôi nhé?
Cô mặc dù đã chuẩn bị tâm thế chấp nhận cậu rồi nhưng khi nghe cậu hỏi thế thì vẫn ngại ngùng, cô trả lời thẳng thì ngượng nên đành nhắm mắt và vòng tay ôm cổ cậu xuống hôn thay cho câu trả lời đồng ý. Cô cảm giác rõ rệt là cả người cậu tư nhiên đơ ra một lúc nhưng sau đó thì ôm chặt cô rồi hôn cô một cách cuồng nhiệt, rồi như có ma lực bàn tay cậu lại tự động chu du lần lượt khắp các điểm nhạy cảm trên người của cô khiến cho từng thớ thịt của cô căng lên, rạo rực cả người những khao khát khó tả…
Như chẳng thể kìm hãm được dục vọng sâu xa từ bên trong nên cả hai đều nhanh chóng chút bỏ hết những thứ vướng víu, khi không còn bất cứ thứ gì trên người cậu bất chợt dừng lại nhìn vào cơ thể không một mảnh vải che thân của cô, ánh mắt nghiêm nghị ngày thường không còn mà thay vào đó là ánh mắt sâu hun hút, cuộn trào những cơn sóng ngầm khao khát cô…
Không chịu được ánh nhìn sâu thẳm, mêm hoặc ấy và thấy xấu hổ nên cô che mặt lại kháng nghị:
– Cậu đừng nhìn nữa!
– Của tôi mà!
– Không nhìn! Cậu …cậu quay qua kia đi!
Cậu mỉm cười, không nói mà cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, cầm bàn tay nhỏ bé của cô đặt vào vùng ngực săn chắc của cậu, mới đầu hơi ngại nhưng vì cô cũng đôi lần khao khát được sờ vào vùng ngực hấp dẫn đó nên khi có cơ hội thì cô tận dụng ngay. Bàn tay cô lướt nhẹ rồi lại chầm chậm mân mê làm cho cậu cũng không kiềm nổi cảm giác hồi hộp của mình. Thích cô đã lâu nay hai người lại trong hoàn cảnh này thì cậu không cần phải giữ ý tứ nữa, cậu muốn mang cho cô một đêm thật nồng nàn và đáng nhớ nên cậu lại bắt đầu hôn cô nồng nhiệt hơn.
Hơi thở dồn dập, đứt quãng lại tiếp đến bởi những cử chỉ va chạm da thịt, trong căn phòng thơm lừng mùi hương hoa hồng của cô lẫn mùi thanh đạm của trà từ cậu hòa quện vào nhau cũng như hai con người đang quấn quýt tan vào nhau làm một. Cảm giác đê mê là thế nhưng khi cậu đi vào trong cô thì nó đau thấu luôn, thấy mặt cô nhăn nhó thì cậu vội dừng lại nhẹ giọng hỏi:
– Đau lắm à em?
– Một chút ạ! Em chịu được!
– Đừng gồng, thả lỏng người ra, ôm tôi này!
Cô ngoan ngoãn nghe lời cậu rồi hai người lại tiếp tục hôn, bàn tay nâng niu, vuốt ve cô một cách đầy trân trọng. Cậu làm rất từ tốn và nhẹ nhàng, cô cảm giác cậu là đang phải cố gồng lực kiềm chế bản thân mình để không làm cô đau. Cô lúc ấy vừa thương lại vừa xúc động, cô không muốn cậu phải chịu như thế nên chủ động với cậu hơn, kéo người cậu áp sát người cô để cậu mặc sức tiến sâu hơn vào trong cô một cách thoải mái…
Biết là cô rất khó chịu nhưng cô đã vì cậu như thế thì cậu cũng muốn cô được hưởng niềm hoan ái một cách nhẹ nhàng và trọn vẹn nhất. Sau một hồi nâng niu chiều chuồng của cậu thì cuối cùng giây phút khó khăn cũng qua đi và cô đã cảm nhận được sự khoái cảm lạ chưa từng có, đầu óc cô mụ mị và hoang dại vì cậu dẫn dắt cô vào trong cơn mê hoặc không lối thoát. Bàn tay cô vô thức bám chặt tấm lưng cậu, lúc đầu còn xa lạ với loại cảm xúc kì lạ đó nhưng sau những va chạm liên tục của cậu vừa rồi thì cô không thể kìm nén thêm được nữa, máu như sôi trào bùng nổ, tiếng lòng cô chỉ muốn gào thét tên cậu mà thôi… nhưng cậu đã nhanh chóng cúi xuống lại lần nữa nuốt hết mọi tiếng rên của cô. Cậu như được tiếp thêm sức mạnh ra vào trong cô như vũ bão, mười đầu ngón tay đan chặt vào nhau, biểu đạt tâm tình cả hai cùng chạm vào giây phút lên đỉnh, môi chạm môi, da chạm da thịt, tất cả khăng khít không một kẽ hở, dồn dập và gấp gáp, cô cuối cùng không nhịn được nỉ non bên tai cậu:
– Cậu…Bách…Bách ơi…
– Có yêu tôi không?
– Yêu…em yêu cậu!
Cậu nghe được câu trả lời như ý thì hít sâu một hơi, nuốt khan tiếng lòng ra vào liên tục một hồi rồi cậu liền phóng thích tất cả và gục xuống ngực vợ thì thầm lời yêu thương:
– Tôi cũng yêu em!
Lúc nãy nhập cuộc cũng nhiệt tình ghê lắm ấy vậy mà xong cái là cô có vẻ lại xấu hổ rồi, chùm chăn kín nằm yên không nhúc nhích. Cậu thấy cô vợ mình lại có hiện tượng ngại ngùng thì kéo cái chăn ra nói:
– Vẫn còn ngại à?
– Đâu có ạ! Mình ngủ thôi!
– Thích tôi từ lúc nào?
Tự nhiên lại hỏi câu đó làm gì nữa không biết, cô không nhìn mà ôm chặt rúc đầu vào ngực cậu trả lời:
– Em cũng không biết rõ nhưng có lẽ là lúc em nhìn thấy cậu ở trong phòng làm việc.
– Mãi lúc đó mới thích tôi à?
– Thế cậu thì sao?
– Tôi để ý em từ lúc em chăm sóc cái chân của tôi, rồi yêu từ lúc nào cũng chẳng hay nữa, em có biết em đặc biệt lắm không?
– Thế sao khi đó cậu vẫn nói dối em là cậu không làm được chuyện này! Mà cho tới bây giờ lại chịu lộ rồi?
– Thì tại lúc đầu lỡ nói với em rồi nên khi phải có cơ hội thích hợp mới bộc lộ được chứ!
– Tủi thân ghê gớm!
– Bây giờ bù lại cho nhé?
Nói là làm liền, hại ai đó lại bị bắt nạt và bị ăn thêm một lần nữa, trong phòng lại vang lên những tiếng va chạm da thịt, tiếng rên rỉ ái muội và những lời nói yêu thương trao cho nhau cho tới khi ai đó thỏa mãn thì mới chịu dừng lại.
Hai lần rồi, dù mệt nhưng cả hai lại chưa buồn ngủ mà nằm ôm nhau tâm sự. Sau gần một năm làm vợ chồng thì có lẽ đây mới là đêm tân hôn của họ nên có rất nhiều điều để nói, để giải thích và lời nói thật lòng của cô vợ nhỏ được thốt ra đầy tâm trạng và khiến cho người chồng nào đó đau lòng:
– Với một người phụ nữ mà nói lấy chồng theo kiểu mai mối, gả ép thì điều mong đợi nhất và hi vọng nhất là được người chồng để tâm và cố gắng sinh được đứa con sau này trông cậy lúc về già. Với em cũng vậy, cuộc hôn nhân sắp xếp này đối với em mà nói thì em cũng không dám hi vọng nhiều, em chỉ biết cố gắng thật tâm sống trọn vẹn trước sau với cậu, khi nghe cậu nói không có khả năng làm chuyện đó em thực sự cũng không nghĩ ngợi gì, miễn là cậu đối xử tốt với em là được, không có con cũng chẳng sao, hai vợ chồng sẽ nương tựa vào nhau sống đến già, đó là điều mà em vẫn luôn nghĩ như thế!
– Xin lỗi em! Tôi thực sự không có ý lừa gạt hay làm hại với em, chỉ là lúc đó chúng ta chưa có hiểu nhau, trước đó cũng không biết nên tôi đành làm cách đó với em để xem em có thật lòng với tôi hay không. Nhưng tôi đã sai ngay từ đầu rồi!
– Em không trách cậu, em chỉ muốn tâm sự thật suy nghĩ của mình thôi!
– Đừng nghĩ những chuyện buồn đó nữa, từ giờ tôi sẽ bù đắp cho em, tôi chỉ sinh con với một mình em, chỉ yêu một mình em thôi!
– Cậu…
– Hãy tin tôi! Tôi nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho em!
– Vâng! Em tin!
– Yêu em!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.