Chương trước
Chương sau
"À đúng rồi , giới thiệu với bồ con gái mình " Liễu Kiều Hoa thấy con mình thế thì liền giới thiệu
"Ui, cô biết mà,Lâm Tuyết đúng không? Con dễ thương thiệt đó " bà vừa nói vừa nựng mặt Lâm Tuyết
"Con chào dì" Lâm Tuyết thấy khó chịu nhưng phải lễ phép
"Con thật dễ thương,Tiểu Lâm"
"À bồ chờ mình một chút...." Lê Trang nói xong thì chạy lên lầu được một lúc thì đi xuống cùng với một cậu con trai
"Đây con trai mình , Hàn Triều Minh"
"Chào con,con thật sự rất giống cha của mình đó "
"Con chào dì"
"Còn kia là Tiểu Lâm" Lê Trang vừa nói vừa chỉ tay về phía Lâm Tuyết
"À hai đứa đi chơi với nhau đi " Liễu Kiều Hoa nói sao đó cùng Lê Trang bước vào bếp
"À...em chào anh" Lâm Tuyết lên tiếng.......
End flashback
Hàn Triều Minh bàn hoàn , run gẫy , lấy điện thoại lên gọi cho Trần Tuấn động tác rất nhanh
"Alo , Trần Tuấn cậu tìm xem Vịnh Mạc và Lâm Tuyết ai là cô gái năm đó "
[Hả? Không phải cậu nói Vịnh Mạc là cô gái đó à! Cậu nói cậu tìm hiểu rồi mà ! Sao giờ lại kêu tớ ]
"Tớ có việt cần " nói xong Hàn Triều Minh cúp máy ngang
"Hả? alo alo alo....sao cứ thích cúp máy ngang quá vậy?"
---------
*thật sự là...Lâm Tuyết ư?* Hàn Triều Minh bước lại cửa phòng của Lâm Tuyết, anh muốn làm rõ chuyện này, ai mới là cô gái đáng yêu đó?
"Tôi ghét anh..hic"
Lâm Tuyết còn khóc ,Hàn Triều Minh hơi nhăn mặt *sao vẫn khóc vậy?* anh có cảm giác nhói đến lạ ,lúc nãy anh định mở cửa nghe cô nói thì khựng lại
"Ting...ting..." là tiếng điện thoại của Lâm Tuyết
*ai vậy?...khuya thế này rồi còn gọi?* Hàn Triều Minh không biết sao thấy hơi bực khi có người gọi cho Lâm Tuyết vào giờ này
"Alo, mình nghe"
[Tiểu Tuyết....cậu khóc à? Có chuyện gì vậy?]
"Mình không sao , có chuyện gì vậy Thanh Thanh?" cô vừa nói vừa lao nước mắt
*Thanh Thanh?...là con gái * Hàn Triều Minh ngớ ra là mình hiểu lầm cô
[ Không sao thật à? Có chuyện gì buồn nói với tớ này! ]
"Tớ không sao thật mà Thanh Thanh"
[Oh không sao thì tốt!, mà tớ đã bảo gọi tớ là Hàn Triều Thanh hoặc là tiểu Thanh rồi cơ mà? Cái tên Thanh Thanh chỉ dành cho chồng tương lai của tớ gọi thôi!] Triều Thanh dở giọng trách móc,đồng thời cũng muốn chọc cô cười vì Triều Thanh biết cô đang không ổn
"Tớ giỡn mà, có chuyện gì vậy tiểu thanh XINH ĐẸP của tôi ơ?" Lâm Tuyết nhấn mạnh hai chữ 'xinh đẹp' ý muốn dỗ ngọt bạn mình
[Phải thế chứ! tớ có chuyện muốn hỏi cậu?]
"cậu hỏi đi!"
[ mai tớ về nước ,rồi thâm ba mẹ sau đó cùng anh họ qua nhà anh của mình chơi , tớ định thâm anh tớ xong thì sẽ cùng cậu đi chơi đó, có được không? ]
"Được chứ"
[Vậy nhá!!, làm phiền cậu rồi,ngủ ngon nha! ]
"Ừ,cậu ngủ ngon"
-----------
Sáng hôm sau
Hàn Triều Minh bước xuống nhà , vẻ mặt vô cùng mệt mõi,cũng phải! đêm qua có ngủ đâu mà khỏe được
Chậm rãi đi lấy nước uống , đôi mắt xa sâm nhìn vào một góc nào đó , anh đang suy ngẩm thì có một giọng nói lớn làm anh giật mình
"ANH MINH !!,ANH MINH !! MỞ CỬA CHO EM"
Hàn Triều Minh giật mình nhìn ra cửa thì thấy cô em nhỏ của mình đứng cùng Hàn Trí Đức la hét ngoài cổng,anh bước ra ngoài mở cửa cho họ
"Chào anh" Hàn Triều Minh lên tiếng
"Chào em" Hàn Trí Đức đáp lại
"Sao em về nước rồi? Ở bên đó không vui à?" Hàn Triều Minh nhìn qua cô gái nhỏ nhắn bên kia hỏi
"Em có lòng tốt về thâm anh , chưa gì đã đuổi người ta về rồi , đúng không anh Đức" cô giận dõi nói
"Ừ , Tiểu Thanh"
Hàn Triều Thanh là em họ của Hàn Triều Minh , cha anh có hai người anh trai , và Hàn Trí Đức là con của dượng hai , cha anh đứng thứ ba , chú út là cha của Hàn Triều Thanh
"Mà thôi bỏ qua đi , chị dâu của em đâu rồi anh?" Mặt cô hớt ha hớt hải hỏi Hàn Triều Minh trong cô rất tò mò
"Ờ...ờmm..." Hàn Triều Minh lún túng
"Bấp ba cái gì? Ở trong nhà đúng không?" Hàn Triều Thanh nói rồi khoác tay hai ông anh của mình vào nhà
"Nào!!Em muốn thấy mặt chị ấy"
Đúng lúc này Lâm Tuyết bước xuống , đập vào mắt cô chính là con bạn thân năm nào
"THANH THANH?" Lâm Tuyết hét lên
"TIỂU TUYẾT...cậu" Hàn Triều Thanh giật mình ,nhìn về phía tiếng hét thì thấy Lâm Tuyết, cô hét to không kém
"Cậu làm gì ở đây? Không phải là cậu đi thâm anh của mình sao" Lâm Tuyết chạy lại trước mặt Hàn Triều Thanh
"Nhưng....anh tớ ở đây mà?" Hàn Triều Thanh chỉ tay về hướng Hàn Triều Minh
"sao cậu không nói là thâm anh ba!! để cô chị dâu này ra đón cậu"
"CẬU LÀ CHỊ DÂU CỦA TỚ Á??" Hàn Triều Thanh hét lớn
"em có thể nói nhỏ được không? Tai anh sắp nổ rồi này" Hàn Trí Đức lên tiếng
----------
"Đúng là...thật không thể tin nổi" Trần Tuấn bàn hoàn nói khi nhìn vào kết quả mà mình điều tra được
"Hàn Triều Minh...cậu phải nhận lỗi với Lâm Tuyết rồi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.