22h đêm 
"Anh về rồi à?" Lâm Tuyết đang ngồi trên bàn ăn ,thấy Hàn Triều Minh bước vào nhà thì lặp tức đứng dậy,nhìn anh 
"Anh ăn cơm đi!!, để em hâm lại" thấy Anh không đáp, cô lại hỏi thêm 
"Phiền phức!!! Cô đúng là đồ ngu!!" Nói xong thì đi lên phòng ,mặc cho Lâm Tuyết đơ người thất thần nhìn anh 
End flashback 
Nghĩ đên chuyện đó đôi mắt của Lâm Tuyết đang cay dần * mình thật ngốc* cô tự cười khổ chính mình và giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống 
---------- 
21h 
Hàn Triều Minh mệt mỏi bước vào nhà , lúc anh tĩnh dậy là 2h chiều , lúc này anh đã hoàn toàn tỉnh rượu , anh phát hiện mình đang ôm Lâm Tuyết ngủ và nhớ rằng mình là người chủ động , anh giật mình , nhanh trống ra khỏi phòng , rủ rê bạn bè đi chơi , vì anh mới tỉnh rượu còn mệt nên không muốn vào bar 
Đi xâu vào một chút chú ý xung quanh , và cảnh tượng đập vào mắt anh , là Lâm Tuyết cô đang ngủ trên bàn ăn hình như đợi anh lâu quá cô ngủ quên mất 
Hàn Triều Minh tiến lại gần cô , mắt của Lâm Tuyết có vẻ đỏ * khóc à?* anh hơi nhăn mặt nhìn cô 
*mình....* 
" hơ.." Lâm Tuyết lờ đờ mở mắt , ngước mặt lên từ từ 
"Á!!....anh.....anh về khi nào?" Lâm Tuyết giật mình hét lớn khi cái bản mặt hãm lìn của Hàn Triều Minh đang nhìn mình với con mắt lạnh như băng 
"......" Hàn Triều Minh lại không trả lời mà chỉ nhìn cô mà thôi 
"À...à..." Lâm Tuyết cố giữa mình bình tĩnh 
"Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/250426/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.