* sao hôm nay Hàn Triều Minh hỏi mình nhiều thế....không lẻ* Lâm Tuyết đang đi lại quán mà Lâm Hải hẹn mình 
*không đươc!!!... tỉnh tỉnh!! Lâm Tuyết anh ta không bao giờ yêu mày đâu...tỉnh* 
"Lâm Tuyết!! Ở đây!!" Lâm Hải thấy cô thì la lên làm cô giật mình 
"Anh ạ?" Lâm Tuyết vừa nói vừa đi lại bàn mà Lâm Hải đang ngồi ,sao đó kéo ghế đối diện Lâm Hải ngồi xuống, họ đang ở một quán caffe hot nhất hiện tại 
"Em làm gì mà lâu thế mới lại vậy? Em 23 rồi đấy!!" 
"Hum...là vì anh muốn đợi em nên mới đến sớm chứ gì!!, ai biểu anh đợi em làm chi?" 
"Anh hết nói nổi em , đúng là bó tay .com mà" 
"Hehe..." 
"Anh dạo này thế nào?công việt ổn chứ? " cô điềm tĩnh lại hỏi 
"Anh vẫn ổn , công ty đang tiến thành ra mắt một sản phẩm ,là son đây! " 
"Wow , son!! màu gì ạ ?" 
"Là một bộ luôn ,Em thích không anh cho em dùng thử mấy cây anh thấy hợp với em" Lâm Hải cười nhẹ nói 
"Được đó!, em cũng định mua son mới , ở nhà em hết rồi!!" 
"Hôm nào rãnh anh qua nhà em đưa " 
"Vâng!! Yeah vậy là có đồ chùa sài rồi!!" 
"Chùa..chùa!! ,chùa cái đầu em ấy , hạng hiệu của Hoa Giang đó!!" Đây là công ty Lâm Hải bổ nhiệm cha mình , cha anh tên Lâm Trịnh Giang , mẹ tên Liễu Kiều Hoa , và cái tên Hoa Giang ra đời khi Lâm Trịnh Giang mở công ty 
"Rồi ,rồi em sai...." 
---------- 
Lâm Tuyết bước vào căn nhà của mình và Hàn Triều Minh, cô đi thẳng lên phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/250425/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.