"Vậy là anh cưới tiểu Tuyết của em?" Hàn Triều Thanh lên tiếng khi cả ba đang ngồi đối diện tại phòng khác của Hàn Gia 
"Ừ thì sao?" Hàn Triều Minh hơi nhăn mày khi nghe em mình nói hai từ "của em" 
"Sao không nói cho em biết? Em ở nước ngoài tất nhiên không về dự đám cưới được, cô ba cũng chả nói cho em biết chị dâu là ai? Ai ngờ đâu là Tiểu Tuyết" Hàn Triều Thanh khó chịu tung lời nói chắch móc cùng với gương mặt khó chịu 
"Anh không rãnh!!" 
"..." không gian bổng nhiên im lặng với câu nói của Hàn Triều Minh 
"Ờ...ờ...Thanh Thanh à, vào nấu bửa trưa với tớ nào " Lâm Tuyết hết chịu nổi , lên tiếng phá bầu không khí này 
"Ờ...được!" Lâm Tuyết nắm tay Hàn Triều Thanh đi vào trong bếp 
"Hơ...đúng là trùng hợp , mà thôi bỏ qua đi, em đã đồng ý ký hợp đồng của Thứa Gia chưa?" 
"Vẫn chưa...dạo này hơi nhiều việt với...một số thứ em cần xác nhận" đôi mắt Hàn Triều Minh chuyển hướng nhìn Lâm Tuyết 
"Ừ...anh nghe nói Thứa thiếu gia là người tài giỏi về lĩnh vực kim cương , nhưng không bằng Lưu Vịnh bạn của em, cũng không đến nổi , anh nghĩ em nên xem qua" 
"Em biết rồi!" 
"Ting...ting" bất ngờ có tin nhắn,Hàn Triều Minh lấy điện thoại ra xem ai thì thấy tin nhắn của Trần Tuấn 
-------- 
"NÈ!!...TIỂU TUYẾT!!!" 
"Ha...hả! Làm giật cả mình" Lâm Tuyết hết hồn khi Hàn Triều Thanh độc ngộ kêu mình 
"Sao cậu cũng không nói là cậu cưới Hàn Triều Minh?" Triều Thanh làm con mắt hình viên đạn nhìn Lâm Tuyết 
"Ừ...thì..." 
"Sao?..."mặt Hàn Triều Thanh vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/250428/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.