Cho dù cô đã là vợ của anh, đã là thiếu phu nanh Mộ gia danh chính ngôn thuận. nhưng đối với người đàn ông sâu không lường được này, cô vẫn cảm thấy thấy anh duy trì thái độ dè dặt với cô bất cứ lúc nào. Mặc dù cô và anh cù`ng nhau lớn lên từ nhỏ, nhưng cô trước sau luôn cảm nanh được, mình không phải người canh chính, có ý nghĩa đối với anh.
Cùng anh đính hôn, để cho cô một lần tự cho rằng mình là người hạnh phúc nhất thiên hạ. Cô đem người đàn ông này yêu tận đáy lòng, giễu cợt là, chính cô, chưa từng một lần nhìn thấy người đàn ông này.
Dù cho anh là chồng cô, có thể đa số thời điểm, anh đối với cô lạnh lùng giống như lần đầu gặp mặt, hoặc là, người đàn ông này từ trước đến nay luôn là như vậy, anh bá đạo, anh cao ngạo, anh quyết định lãnh khốc, Nhưng cũng chưa từng thấy thay đổi anh đối xử ôn nhu với bất cứ người nào.
Trừ Dịch Thần.
Cũng chỉ có ở trước mặt Dịch Thần, anh mới thu lại vẻ mặt sắc bén, bất khả xâm phạm ấy.
Mộ Nhã Triết môi mỏng khẽ nhếch, thanh âm lạnh như băng: "Không có!"
Mộ Uyển Nhu khẽ mỉm cười, vì chút dung túng nho nhỏ này của anh mà cảm thấy vô cùng hạnh phúc, đáy mắt toát lên tình yêu nồng đậm.
Cô từ từ đi tới trước mặt anh, hai cánh tay diêm dúa lòe loẹt mở rộng, khẽ ôm lấy cổ Mộ Nhã Triết, cơ thể hấp dẫn mập mờ dán sát vào ngực anh, mở to tròng mắt, chậm dãi dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/38757/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.