Nếu như anh yêu cô, tại không không chịu để cô hôn anh, thậm chí chưa từng mở miệng nói với cô một tiếng, "Anh yêu em".
Có thể cô yêu anh, với một tư thái hết sức hèn mọn, đi ẩn nhẫn, đi nhượng bộ, đi bao dung. Thân phận anh tôn quý, tâm cao khí ngạo, đại thiếu gia Mộ Thị, cho dù là ông Mộ có thích cô hơn đi nữa, với anh cũng chỉ là trèo cao.
Vì vậy cô từng an ủi mình không chỉ một lần, cô là vị hôn thê tương lai của Mộ gia, sau lễ kết hôn trong tương lai cô sẽ là bà chủ của Mộ gia, còn vài tháng chính là lễ kết hôn của bọn họ, cho nên cô không nên so đo nữa, mà nên thỏa mãn. Nhưng tóm lại là lòng tham của cô, không chỉ muốn thân xác anh, mà là muốn cả trái tim anh nữa.
Mộ Uyển Nhu khẽ cười khổ, thật thấp nói: "Anh thật... muốn ở chung một chỗ với em sao?"
Mộ Nhã Triết trong lòng tỏ ra có chút không yên, trước mắt lại thoáng qua hình ảnh người phụ nữ luống cuống kia. Mộ Uyển Nhu thấy anh xuất thần, không kiềm được đem cổ áo anh ôm chặt hơn.
"Triết, anh có thật là yêu em sao? Trả lời em đi!"
Mộ Nhã Triết đẩy cô ra, trở lại trước bàn, thanh âm không nóng không lạnh: "Uyển Nhu, đừng tùy hứng như vậy!"
Con mắt anh lạnh lùng trầm xuống, giọng nói hữ hững, giống như đang dỗ một đứa trẻ không hiểu chuyện cố tranh cãi vô lý.
Cô tranh cãi vô lý ở chỗ nào?
Mộ Uyển Nhu, Mộ lão gia từ mười mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/38758/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.