Ánh mắt cậu hơi chăm chú, đợi mãi cũng không thấy bóng họ trở lại nữa, con mắt bỗng nhiên rủ xuống, trong ánh mắt che dấu sự buồn tẻ cô đơn, tầm mắt hướng chiếc máy vi tính đang hoạt động trên đùi, nhìn bài tập đang làm được một nửa liền gập lại, tâm tình có chút phiền muộn.
Một người đàn ông trung niên mặc âu phục sau khỉ mở cửa xe, trong tay cầm đồ điểm tâm đưa tới.
"Thiếu gia, mời cậu ăn điểm tâm!"
Quản gia cẩn thận mở hộp đựng, lấy chiếc bánh ngọt ra, đặt lên đĩa.
Cậu hờ hững nhận lấy, nhưng khi nhìn đến chiếc bánh ngọt, trong đầu loáng thoáng hiện lên hình ảnh lúm đồng tiền khi cười của cậu bé trai kia, bỗng nhiên không có khẩu vị.
"Không ăn!" Cậu đem chiếc bánh ngọt đẩy sang bên cạnh, lạnh lùng nói: "Lái xe đi!"
Kiều Bá kinh ngạc nhìn cậu một cái, ngay sau đó ném chiếc bánh vào thùng rác cạnh đường, lên xe.
Xe rời đi.
Đêm đến.
Mộ Thị, văn phòng làm việc tổng giám đốc.
Đập vào mắt chính là căn phòng trang hoàng duyên dáng sang trọng, khí phái hài hòa tao nhã, xa hoa đều hiện ra hết.
Chàng trai đứng gần cửa sổ, thần hình khỏe đẹp thon dài, cao mét tám mét chín, khí thế bức người.
Mộ Uyển Nhu chậm dãi mở cửa phòng làm việc, liền thấy hình ảnh người đàn ông đang yên lặng đứng trước cửa sổ, không kiềm được mà gợi lên một chút nhu hòa.
Người đàn ông này, trong tay nắm quyền sinh tử tối cao của tập đoàn Mộ Thị, anh là đại cổ đông của tập đoàn, là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/38756/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.