" Khụ khụ ! "
Lần này không phải Tiểu Mễ ho nữa mà là người đứng phía sau nãy giờ - Phó Tử Hiên . Anh lạnh lùng đi tới trước mặt bọ họ :" Đã hơn hai giờ rồi , Ngôn Ngôn cần nghỉ ngơi . "
Ý tứ quá rõ ràng rồi , Tiểu Mễ nhìn anh rồi liếc nhìn Hạ Tử Ngôn , cô mỉm cười kéo Trịnh Vũ Kình đứng dậy :" Vâng , tụi em về trước . "
Trịnh Vũ Kình cuối đầu chào Phó Tử Hiên rồi xoa đầu Hạ Tử Ngôn , dịu dàng nói :" Tớ về trước , cậu mau khoẻ rồi mình đi xem phim . "
Tiểu Mễ nhìn hai người cứ tưởng đang xem phim ngôn tình , cô nhanh chóng kéo Trịnh Vũ Kình ra khỏi đây . Trán ẩm ướt mồ hôi , trong lòng thầm chửi mấy trăm lần , nhớ lại ánh mắt lạnh lùng muốn giết người của Phó Tử Hiên mà cô lạnh sống lưng .
" Trịnh Vũ Kình à Trịnh Vũ Kình , cậu không nhìn ra Phó Tử Hiên thích Ngôn Ngôn sao ? Giác quan của phụ nữ rất chuẩn , Ngôn Ngôn với Phó Tử Hiên chơi với nhau từ nhỏ , là thanh mai trúc mã đi . Tình cảm của anh ấy dành cho Ngôn Ngôn không đơn giản là anh em , tớ chắc chắn ! "
" Trí tưởng tượng của cậu thật phong phú , đúng thật họ không phải là anh em . Nhưng bố mẹ cậu ta coi Ngôn Ngôn như con gái ruột , họ mãi mãi không thể đám cưới ! "
Tiểu Mễ ngơ ngác đứng tại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968511/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.