Nhìn bóng lưng của anh cô mỉm cười , đúng thế em thích anh ấy nhưng em yêu anh ...
[...]
Sau hai ngày nghỉ bệnh , cuối cùng cô cũng quay trở lại ngôi trường mến yêu không cần phải làm tù binh trong nhà .
Hạ Tử Ngôn sánh vai cùng Phó Tử Hiên đến trường , từ hôm cô thừa nhận thích Trịnh Vũ Kình anh không nói với cô một lời . Hôm nay cũng vậy , coi cô như không khí , là phật cũng biết tức giận nhưng cô không cách nào giận anh .
Phó Tử Hiên về lớp của mình , bề ngoài như không ngó ngàng với cô nhưng thật ra anh cảm thấy tức giận cũng không biết vì cái gì ? Anh đơn thuần chỉ muốn cô mở lời dỗ dành mình trước vậy mà ... Hạ Tử Ngôn em làm tốt lắm ! Tôi không nói chuyện với em thì em cũng coi tôi như không tồn tại !
Tiếng chuông trường vang lên , Thầy chủ nhiệm từ tốn bước vào , vẫn là câu mở đầu quen thuộc :" Các em khoẻ chứ ? "
Cả lớp yếu ớt trả lời , không có tính thần gì cả . Chỉ còn một tháng hơn sẽ tốt nghiệp , ai nấy đều bàng hoàng và áp lực .
Hạ Tử Ngôn nhìn những bài toán trên bảng mà thấy mệt mỏi , hôm nay thứ bảy chỉ cần học ba tiết là có thể ra về . Cô mở to mắt gáng chịu thêm một tiết nữa , một tiết nữa là hết giờ rồi ... Cô úp mặt xuống bàn , mơ màng ngủ thiếp đi .
Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968510/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.