Anh ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại . Cười gượng , em gái ?
Đúng rồi ... Hạ Tử Ngôn là em gái mày ... Mãi mãi cũng chỉ có thể là em gái mày ...
Sau khi ngủ một đêm , cơn sốt của Hạ Tử Ngôn đã giảm dần . Nhưng ba nuôi bắt buộc cô phải ở nhà nghỉ ngơi thêm một ngày mới đến trường .
*Trường Đại Học Tư Nhân
Phó Tử Hiên buồn chán ngồi trong lớp , trong đầu toàn hình ảnh của cô . Không biết giờ này cô làm gì nhỉ ?
" Hiên ... ! " Du Khả Uyên đứng trước cửa lớp không ngại ngùng kêu tên anh khiến nhiều người chú ý , tầm mắt dồn hết vào Phó Tử Hiên .
Phó Tử Hiên - Cậu con trai duy nhất của Phó Gia cũng là người thừa kế các sản nghiệp trong nhà . Có thể nói sản nghiệp của nhà họ Phó phân bố rộng khắp thành phố . Kể cả ngôi trường họ đang học , cũng là sản nghiệp của Phó Gia .
Vì thế nhiều nữ sinh kiếm tới tận cửa cũng không có gì kì lạ .
Phó Tử Hiên lạnh lùng kéo cô đi vào góc .
" Hiên , đây là bánh quy em làm ! "
Anh nhìn hộp bánh rồi nhìn cô ta suy ngẫm , mỉm cười xạo quỵt .
" Du tiểu thư , tôi gặp dịp thì chơi , cô không cần nghiêm túc như thế . "
Du Khả Uyên cứng đờ , sau đó ôm chầm lấy anh :" Vậy anh muốn khi nào chơi ? "
Gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968513/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.