Chương trước
Chương sau
Chương 1360

Đang suy nghĩ thì một cơn gió lạnh ập đến, không khí nóng trong phòng tắm bay ra, đẩy cánh cửa phòng tắm ra, bóng dáng cao to của người đàn ông đứng ở đó, thấp giọng hỏi: “Sâu được hút ra rồi sao?”

“Vâng.” Tô Nhược Hân cười nhìn Hạ Thiên Tường, mặc dù dáng vẻ không mặc gì của cô bị anh nhìn thấy nhưng cô vẫn thoải mái.

Cơ thể căng chặt lúc hút sâu ra đã được thả lỏng theo dòng nước ấm.

“Cho nên trong tay em có bình thủy tinh đúng không?” Nhưng lúc Tô Nhược Hân thả lỏng bản thân mình thì Hạ Thiên Tường lại âm trầm hỏi.

Bỗng nhiên Tô Nhược Hân nhớ ra chuyện mình xúi giục Hạ Thiên Tường, cô cắn môi, dỗ dành anh nói: “Em chỉ sợ anh mềm lòng ngăn cản em ra tay với mẹ anh, Hạ Thiên Tường à, em hoàn toàn là để anh và mẹ không khó xử.” Nếu không, với cảnh tượng đó, Hạ Thiên Tường có mặt cũng chỉ thêm giày vò mà thôi.

Nó không giống việc thôi miên Hạ Thiên Hương, lúc đó cô ấy không đau đầu tột độ đến mức muốn chết như Lục Diễm Chi.

“Chậc, đừng cho là anh không biết, em không muốn anh ngăn cản em đặt mình vào vị trí nguy hiểm.” Mặc kệ Tô Nhược Hân giải thích thế nào thì mặt Hạ Thiên Tường vẫn tối đen.

“Em thì có gì nguy hiểm chứ, không có đâu.” Tô Nhược Hân thả lỏng đáp lời, đồng thời tắt vòi sen đi, xả khăn lau qua người mình, nếu không cứ tắm trước mặt Hạ Thiên Tường như vậy, cô không… cô không quen cho lắm…

Hạ Thiên Tường đưa tay ra, nháy mắt đã bắt được cánh tay của cô, kéo Tô Nhược Hân ra khỏi phòng †ắm, sau đó vứt thẳng lên giường: “Đừng nghĩ là anh không biết, nếu như không nhốt con sâu lại kịp thời thì rất có thể nó sẽ chui ngược lại vào đầu em.”

Tô Nhược Hân sững sờ, sao Hạ Thiên Tường lại biết điều này.

Nhưng chuyện này cô thật sự không nói với bất kỳ ai cả.

Chỉ có mình cô biết.

Không, tuyệt đối không thể không thừa nhận.

Chỉ cần cô không thừa nhận thì Hạ Thiên Tường cũng không chắc chắn suy đoán của mình là đúng hay sai.

Tô Nhược Hân ngây người một lúc sau đó đứng dậy, đôi tay nhỏ nhắn xinh đẹp ôm lấy cổ Hạ Thiên Tường, sau đó đôi môi đỏ mọng đã đặt lên môi của Hạ Thiên Tường…

Cô cảm thấy bây giờ cách tốt nhất để cho Hạ Thiên Tường thôi chính là ngăn miệng anh lại, khiến anh không còn cách nào nói tiếp được nữa.

Hạ Thiên Tường lập tức phản kháng.

Nhưng anh vừa định rời khỏi môi của Tô Nhược Hân thì đã bị cô đuổi kịp như hình với bóng, sau đó là cô chủ động đòi hỏi…

Vì thế Hạ Thiên Tường hoàn toàn không chống đỡ được.

Chỉ vì một Tô Nhược Hân chủ động như vậy căn bản anh không buông tay được.

Tất cả các cảm giác của anh đều bị động tác ngây ngô kia của cô gái trêu ghẹo, vô cùng nhạy cảm.

Dòng máu trong người nhạy cảm đến mức cứ như muốn cuộn trào lên.

Sau đó, rất nhanh đã không chịu được, biến bị động thành chủ động…

Sau đó nữa hai người họ đã lặng lẽ phơi bày tất cả những chuyện chỉ thích hợp làm vào ban đêm vào lúc trời đang sáng…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.