Tô Nhược Hân khựng lại, biết người làm cũng không dễ dàng gì, liền không ép hỏi.
Cô không khách sáo ngồi xuống.
Lập tức có người làm đi tới, bưng một chén cháo lên trước rồi đổ một ly sữa bò ra, sau đó, đứng bên cạnh cô phục vụ, cô gắp món gì, người làm cũng bưng nó tới trước mặt cô.
Cuối cùng Tô Nhược Hân cũng biết cái gì gọi là phong thái nữ vương, phong thái nữ vương không chỉ là khí thế tự thân toát ra mạnh mẽ, mà còn cần nhiều người phục vụ phụ trợ, mới càng giống nữ vương.
Không ai làm phiền, bao tử mấy ngày này không khoẻ vậy mà không sao cả, để cô ăn no một bữa.
Ăn xong, cô chỉ vào bánh bao hấp trên bàn: “Đây là bánh nhân gì?" Thật sự ăn rất ngon, nếu không phải cô ăn no rồi thì vẫn muốn ăn thêm vài cái.
"Nhân hải sản, ốc khô, tôm bóc vỏ, hàu khô, sò biển khô, mực khô…"
"À, tôi biết rồi." Nghe nhiều tên hải sản khô như vậy, cô liền biết sao nó ngon rồi, lúc này đây Tô Nhược Hân một chút cũng không ngờ tới, bởi vì cô hỏi một câu, bữa sáng sau này của cô ở nhà họ Hạ, khi nào cũng có bánh bao hấp.
Nhận lấy khăn ướt người làm đưa tới, lau miệng, Tô Nhược Hân đứng dậy: “Tôi sẽ quay về trường."
Lúc nói cô cũng hơi do dự, cho rằng Lục Diễm Chi nấu một bàn ăn sáng phong phú như vậy nhất định là để giữ dạ dày của cô lại, khiến cô vui đến quên cả trời đất không muốn quay về trường học ăn mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/277446/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.