Đây là màu sắc mà trước này cô chưa từng khống chế, xoay hai vòng trước gương trang điểm, rất thanh xuân, rất xinh đẹp, rất phù hợp với cái tuổi này của cô.
Vốn là tức giận vì bị nhốt trong phòng này, sau khi thay một bộ đồ mới cũng tiêu tán bớt một ít.
Lại đi lấy tài liệu ôn tập của mình, phát hiện đã được cất vào trong ba lô rồi.
Cặp đeo chéo rất tinh mỹ, cô không nghiên cứu gì đối với xa xỉ phẩm cho rằng là nhãn hiệu bình thương, đeo lên người lại kinh ngạc nhìn một lúc, bình nước màu xanh cùng với bộ đồ màu hồng tạo thành một đối lập rõ ràng, rồi lại vô tình thêm điểm cho mỗi món đồ.
Xinh đẹp xoay một vòng, cô quyết định đi.
Đưa ra tay bóp khuôn mặt Hạ Thiên Tường: “Nể tình quần áo cặp sách mới, tôi không so đo chuyện tối hôm qua mẹ anh khóa tôi ở đây, nhưng mà, tôi sẽ hỏi rõ tổng cộng bao nhiêu tiền, thì trừ từ trong lương của tôi, tôi mới không cần đồ của anh, Hạ Thiên Tường, tôi ghét nhất là cảm giác bị ép buộc, nếu anh đã tỉnh rồi mà cùng mẹ anh bắt nạt tôi, tôi nhất định sẽ đánh anh răng rơi đầy đất, hừ hừ hừ.”. Truyện Linh Dị
Người đàn ông không phản bác.
Tô Nhược Hân cho là anh chấp nhận.
Xoay người đi đến trước cửa.
Cô cho rằng là mở không được, không ngờ mới nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa, cửa đã mở ra.
Lúc Tô Nhược Hân đang định tìm Lục Diễm Chi tính sổ, chỉ thấy người hầu mặc đồng phục chỉnh tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/277445/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.