Chương trước
Chương sau
“Mấy người các ông phải đến gân đây một chút, để tôi nói cho mấy ông nghe kế hoạch cụ thể.” Đường Minh Hạo không thèm để ý tới Cố Ngũ nữa, lại gọi mấy người khác đến gần mình, như này rõ ràng muốn ngăn cách Cố Ngũ ở bên ngoài.
Giờ phút này trong lòng của mấy người khác cũng cảm thấy vô cùng lo lắng, cũng sợ hãi, nhưng mà lúc nãy bọn họ đã nói là phải nghe lời của cậu chủ nhỏ, cũng không thể thay đổi ý được. Hơn nữa bọn họ đều ý thức được, nếu như lúc này bọn họ đổi ý thì tiểu quỷ tuyệt đối sẽ không tùy tiện bỏ qua cho bọn họ.
Cố Ngũ đã hoàn toàn choáng váng, tiểu quỷ hoàn toàn không nghe lời khuyên bảo của anh ta, hơn nữa tiểu quỷ còn có kế hoạch nữa hả?
Cố Ngũ gân như có thể nghĩ ra được cảnh tượng tiếp theo, sợ là không có cách nào khống chế.
Lần này Cố Ngũ không tiếp tục ở cách xa nữa mà là bước tới, không được, anh ta nhất định phải nghe kế hoạch của tiểu quỷ, sau đó mới có thể ứng phó.
Anh ta tuyệt đối không thể để cho chuyện này trở nên mất kiểm soát ở Diêm môn được.
“Ông muốn nghe cũng được, tôi cũng không tránh né ông.” Lần này tiểu quỷ Đường Minh Hạo không tiếp tục đuổi Cố Ngũ đi nữa, hơn nữa còn đồng ý để Cố Ngũ đến đây nghe ngóng.
Cố Ngũ bất ngờ cảm thấy rất kinh ngạc, sao tiểu quỷ lại đột nhiên thay đổi chủ ý, không phải là lại có ý nghĩ xấu gì nữa đó chứ?
Nhưng mà thật sự Cố Ngũ quá tò mò, cho dù có nghĩ đến có lẽ tiểu quỷ đang ấp ủ suy nghĩ xấu, nhưng vẫn nhịn không được mà tới gân, muốn xem xem cuối cùng tiểu quỷ có kế hoạch gì.
“Hồi lúc nãy tôi đến đây tôi đã nhìn thấy tình huống ở bên ngoài Diêm môn có mấy nơi vô cùng thích hợp để mai phục.” Bởi vì lần này không cần phải tránh né Cố Ngũ nên Đường Minh Hạo cũng không tiếp tục cố gắng nhỏ giọng nữa.
Mấy người nghe thấy lời nói của tiểu quỷ Đường Minh Hạo đều hoàn toàn sửng sốt, người nào cũng nhìn về phía Đường Minh Hạo.
Tình huống như thế nào, đây là tình huống như thế nào đây?
Lúc vào đây, tiểu quỷ đã chú ý tới những thứ này rồi à?
Đây là thứ mà một đứa nhỏ năm tuổi nên chú ý à?
Không phải là một đứa nhỏ năm tuổi nên chú ý tới có đồ vật gì thú vị ư?
Được rồi, quả nhiên cậu chủ nhỏ không giống bình thường.
Hơn nữa tại sao từ lúc mới bắt đầu cậu chủ nhỏ đã chú ý đến chỗ nào thích hợp để mai phục?
Chẳng lẽ là từ mới bắt đầu cậu chủ nhỏ đã có ý định muốn bắt cóc lão đại rồi?
Nghĩ đến loại khả năng này, giờ phút này ở trong lòng của tất cả mọi người đều hốt hoảng, hơn nữa còn có chút kinh dị.
Đúng vậy, chính là kinh dị!
Năng lực của một đứa nhỏ năm tuổi hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của bọn họ, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của bọn họ, bọn họ có thể không sợ hãi được à?
Giờ phút này, Cố Ngũ cũng rất kinh ngạc, lúc trước còn mãnh liệt muốn ngăn cản tiểu quỷ Đường Minh Hạo, lúc này Cố Ngũ lại không hề nói một câu ngăn cản nào.
Bởi vì Cố Ngũ cũng muốn xem xem rốt cuộc cậu chủ nhỏ lợi hại tới bao nhiêu.
Ngày hôm nay cậu chủ nhỏ đã làm anh ta hoàn toàn phá vỡ nhận thức đối với một đứa nhỏ năm tuổi, không, mặc dù cậu chủ nhỏ chỉ mới có năm tuổi, nhưng mà trí thông minh của cậu chủ nhỏ tuyệt đối không phải là thứ mà một đứa nhỏ năm tuổi nên có.
Cố Ngũ đi theo bên cạnh cậu ba Dương nhiêu năm rồi, đối với năng lực của cậu ba Dương, Cố Ngũ biết cũng rất rõ ràng.
Muốn bắt cóc lão đại, chuyện này chắc chắn không hề đơn giản như vậy, cho nên Cố Ngũ cảm thấy hoặc là anh ta có thể làm một người đứng xem, hoặc là yên tĩnh nhìn trò hay cũng không tệ.
“Cậu chủ nhỏ, chỗ nào thích hợp để mai phục?” Đại Xuân đứng ở giữa trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng, anh ta ở Diêm môn lâu như vậy rồi, tại sao lại không biết ở chỗ cửa ra vào của Diêm môn còn có thể mai phục.
“Tất cả có ba chỗ mai phục, ở ba chỗ này người đi vào từ bên ngoài, tuyệt đối không phát hiện ra điểm khác thường.” Đường Minh Hạo nhìn bọn họ lại chậm rãi lên tiếng một lần nữa, giờ phút này sắc mặt của Đường Minh Hạo rất nghiêm túc, rất đứng đắn, nếu như không nghe thấy giọng nói mang theo chút non nớt của thằng nhóc, không nhìn dáng vẻ đáng yêu của thằng nhóc, thật sự rất khó để cho người ta tin tưởng rằng nó chỉ là một đứa nhỏ mới năm tuổi.
Biểu cảm của Cố Ngũ rõ ràng thay đổi, sau đó khóe môi nhịn không được mà cong lên, thật không hổ là con trai của lão đại.
Lối vào của Diêm môn hoàn toàn có ba chỗ vô cùng tốt để mai phục, chỗ đó vốn chính là do lão đại đã thiết kế hồi lúc trước, vì để đề phòng vạn nhất.
Nhưng mà người bình thường sẽ không chú ý đến những điểm này, không ngờ đến cậu chủ nhỏ lại phát hiện, lúc nãy khi Cố Ngũ nghe thấy Đường Minh Hạo nói là ở cửa ra vào có chỗ để mai phục, mặc dù là hơi rung động nhưng mà vẫn không dám quá tin tưởng.
Cố Ngũ cho rằng Đường Minh Hạo chỉ đúng lúc nhìn thấy được mấy chỗ có thể ẩn nấp, nhưng mà hiện tại Cố Ngũ nghe thấy được Đường Minh Hạo rõ ràng nói ra ba chỗ đó, anh ta hoàn toàn hoảng sợ.
Cố Ngũ cảm thấy tiếp theo đây chắc có lẽ là sẽ có một vở kịch.
Không biết là tiếp theo lão đại có thể ứng phó được hay không?
Hiện tại Cố Ngũ cũng lo lắng cho lão đại nhà mình.
Nhưng mà những nơi đó đều là do lão đại thiết kế, người khác không phát hiện được, chắc chắn là lão đại có thể phát hiện ra, cho nên chắc chắn là lão đại sẽ không bị trúng mai phục.
Cho nên Cố Ngũ cảm thấy anh ta vẫn có thể yên tâm xem kịch.
Đường Minh Hạo rưỡi cái tay nhỏ ra chỉ vào ba người, sau đó dặn dò: “Ba người các ông phân biệt ở ba nơi.”
“Được được.” Ba người bị chỉ điểm gần như là không hề do dự một chút nào, liên tục gật đầu đồng ý.
“Vậy thì chúng tôi thì sao?” Những người không được sai bảo nhịn không được mà hỏi, chẳng lẽ là bọn họ đứng ở một bên xem kịch hả.
“Tôi cảm thấy chỉ mai phục vẫn còn chưa đủ đâu, tôi còn muốn tiếp tục gài bẫy nữa.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo cười cười, sau đó tiếp tục nói ra kế hoạch của mình.
“Mấy người các ông có người nào giỏi về việc đào hố gì không?” Đối với mấy chuyện này, số tiểu quỷ Đường Minh Hạo không hiểu cho lắm cho nên thằng nhóc cần phải có người am hiểu về phương diện này.
Mấy người bọn họ lùi về phía sau mấy bước theo bản năng, ngay cả Cố Ngũ cũng lùi hai bước, đào hố bẫy lão đại, đặt cơ quan?
Đây không phải là muốn chết à?
Bọn họ cũng không dám đâu.
Cho dù có am hiểu thì lúc này cũng tuyệt đối không thể thừa nhận ở trước mặt của tiểu quỷ được.
Bọn họ không ngừng lùi về phía sau, anh ta chính là Đại Xuân đứng ở giữa, chẳng những Đại Xuân không lui lại, còn dự định đề cử mình: “Tôi, đã hiểu.”
Đại Xuân thật sự nói thật, ở phương diện này anh ta là người am hiểu nhất, lúc trước khi Cố Ngũ tuyển anh ta vào Diêm môn cũng là bởi vì thấy Đại Xuân có am hiểu về phương diện này.
Mấy người bọn họ nghe thấy lời nói của Đại Xuân, khóe môi đêu hung hăng kéo ra.
Biết là cậu hiểu rồi, nhưng mà lúc này cũng không thể xông về phía trước được, đây không phải là đang tự mình tìm cái chết à?
“Được rồi, vậy thì do chúng đến đào hố đi.” Thiên nhiên là tiểu quỷ Đường Minh Hạo rất hài lòng, nếu như lúc này những người khác đứng ra chắc có lẽ là thằng nhóc sẽ không tin đâu? Nhưng mà người này là Đại Xuân tiểu quỷ Đường Minh Hạo đặc biệt yên tâm.
“Ông phải nắm chắc thời gian, có lẽ là Dương Tầm Chiêu đã sắp đến rồi.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo lại dặn dò một câu.
“Được.” Đại Xuân đồng ý ngay lập tức, hoàn toàn không có ý thức là sẽ có vấn đề.
“Làm rất tốt, nếu như lần này ông lập được công thì tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi ông đâu.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo suy nghĩ, nhớ đến lúc trước nhìn thấy một vài cảnh tượng sau đó vỗ vỗ nhẹ vào vai của Đại Xuân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.