“Vâng, cậu chủ nhỏ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không để cậu chủ nhỏ phải thất vọng.” Đại Xuân nghe thấy lời nói của cậu chủ nhỏ hiển nhiên là rất kích động, càng nhiệt tình hơn nữa, cậu trai Đại Xuân vẫn rất chịu lời nói này của tiểu quỷ Đường Minh Hạo.
Khóe môi của Cố Ngũ nhịn không được mà giật giật cậu chủ nhỏ cũng chỉ mới có năm tuổi mà thôi, tại sao lại hiểu việc thu mua lòng người rồi. Có cần phải lợi hại như vậy không chứ?
Còn đâu còn chỗ sống cho người bình thường như bọn họ không đây?
Lúc này sắc mặt của những người còn lại có chút phức tạp, trong lòng của bọn họ đều đang âm thầm suy nghĩ có phải là bọn họ nên trung thành với cậu chủ nhỏ một chút hay không.
Sau khi Đại Xuân nhận được mệnh lệnh thì trực tiếp đi chuẩn bị, những người khác cũng đều dựa theo lời dặn dò của tiểu quỷ Đường Minh Hạo mà đi mai phục.
“Cậu chủ nhỏ, tôi có cần làm gì không?” Cố Ngũ nhìn thấy những người khác đều được tiểu quỷ Đường Minh Hạo sắp xếp đi làm việc, giờ phút này ở trong phòng cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, Cố Ngũ cảm thấy mình thật sự hơi ngượng.
“Ông thì không cần đâu, tôi không tin tưởng cho nên ông cứ đợi ở đây đi.” Đường Minh Hạo không hề che dấu sự nghi ngờ của thằng nhóc đối với Cố Ngũ, hơn nữa còn nói một cách rất đương nhiên.
Cố Ngũ hoàn toàn sửng sốt, trong lúc nhất thời trong lòng phải gọi là vô cùng phức tạp.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867055/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.